Mà Minh Triết nghe thế đôi mắt lóe sáng một tịa dị quang nhưng sau đó lại bị hắn nhanh chóng giấu nhẹm đi, trên mặt nở một nụ cười khổ.
" Hứa tiểu thư hay là để hôm khác, hiện tại tôi còn đang trong giờ làm việc."
Nhưng một chút phút giây ấy làm sao dấu được Hứa Di cơ chứ, cô nhìn hắn cười như không nói.
" Cũng được, vậy tôi đi về trước đây !"
Hứa Di nói xong liền rời đi trong lòng không ngừng lẩm bẩm.
" Cảm giác xem người khác diễn kịch, thật sự không tệ một chút nào ?"
Phía bên trong quán bar đôi đồng từ Minh Triết xoe tròn trên môi nở một nụ cười đắc ý, tình cảnh như thế này thật sự rất quái lạ ai cũng có âm mưu của mình.
Phía bên ngoài bầu trời đã dần về đêm mặt trăng tròn càng nhô cao mà tỏa sáng từng ngõ hẻm trong thành phố, phía dưới căn biệt thự của Lạc gia trong một phòng quen thuộc có hình dáng của Lạc Vũ và Tịch Vãn.
Mà hình dáng này nếu người bên ngoài nhìn thấy chắc chắn sẽ đỏ mặt không thể nào chịu nỗi, hai người đều đang trần truồng không một mảnh vãi che thân. Lạc Vũ đang ngồi trên chiếc nệm mềm mại chóng đôi chân xuống đất ngạo nghễ để cái vật to lớn đầy gân guốc kia hung hăng ngẩng cao đầu.
Mà Tịch Vãn hiện tại cái đầu đã gục vào trong phần thân dưới của Lạc Vũ chiếc miệng nhỏ mở ra nhu thuận ngậm lấy cái vật đầy nam tính ấy vào trong mà l.iếm m.út.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914862/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.