Sau khi xong việc Lạc Vũ cúi đầu xuống hôn nhẹ lên chiếc nhẫn và bàn tay của Tịch Vãn ôn hòa nói.
" Sau này không được làm mất nữa đấy nhé."
" Thình....thịch..."
Trái tim nhỏ trong lòng ngực của Tịch Vãn nhảy loạn một cái chẳng phải cảm động gì mà là sợ hãi với thái độ điên cuồng này của hắn.
Trong lòng Tịch Vãn nào thấy cái nên này có lúc lại tốt và dịu dàng như thế chứ, đôi đồng tử Tịch Vãn bắt đầu duy chuyển rồi chợt hiểu ra nguyên nhân tay sao cái tên này lại tốt với mình như thế.
Nghĩ như thế Tịch Vãn liền nhếch mép cười nhạt hướng ánh mắt về phía Lạc Vũ nói.
" Anh không cần phải đối tốt với tôi như thế, dù như thế nào tôi cũng sinh đưa bé ra mà thôi không cần anh phải suy nghĩ nhiều."
Đương nhiên dạo gần đây Tịch Vãn thấy tâm tình của cái tên này chuyển biến tốt nên tưởng rằng hắn là vì đứa bé nên mới như thế. Mà nghe thấy thanh âm này cả người Lạc Vũ chợt khự lại trong lòng hắn chợt cảm thấy lạnh lẽo từ đầu đến chân.
Sở dĩ lúc trước hắn không đối tốt với cô là sợ Tịch Vãn ỷ vào tình cảm của mình mà chạy về ở bên Minh Triết, nhưng hiện tại có nói như thế nào hai người cũng đã có con rồi tâm tình sẽ thay đổi. Nhưng không, tư bao lâu nay Lạc Vũ nhìn nhận việc này quá nhẹ nhàng rồi.
Lạc Vũ đưa bàn tay to lớn ra lại ôm lấy thân thể nhỏ nhắn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914808/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.