🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

" Hừ..."



Lạc Vũ hừ lạnh một tiếng cũng không đáp lời Tịch Vãn mà nhẹ nhàng duy chuyển bàn tay xuống vuốt ve lấy nơi khe tư mật hồng hào ẩm ướt kia của cô một cái khóe miệng cười gian xảo nói.



" Em đúng là không thành thật một chút nào, hình như nơi này của em thành thật hơn thì phải."



Cả người Tịch Vãn co rúm lại sắc mặt rất là khó coi trong đầu cô thầm mắng bản thân mình ngu ngốc tại sao trước kia lại không thấy cái tên này lưu manh và biến thái như thế cơ chứ.



Bởi vì cô bị hắn chạm vào những vùng nhạy cảm nên cả người bắt đầu căng lên hơi thở dồn dập, Tịch Vãn hít sâu một hơi cố gắng kiềm lại cảm xúc của mình mà vội vã đáp.



" Chúng ta có gì từ từ mà nói đừng động tay chân như thế có được hay không ?"



Nói xong Tịch Vãn như cá lướt sang sông nhanh chóng trốn thoát khỏi sự kiềm kẹp của hắn, sau khi rời khỏi đôi cánh rắn chắt của Lạc Vũ liền ngồi một góc trên chiếc nệm rộng lớn.



Tịch Vãn vẩn hướng ánh mắt cẩu khẩn về phía hắn nói.



" Anh đừng có yêu cầu những chuyện vô lý như thế nữa có được hay không ? Chúng ta đã là người trưởng thành rồi đến với nhau chỉ là nhu cầu cần thiết của cá nhân mà thôi. Tôi không yêu anh, anh cũng không thích tôi cần thiết phải làm khó nhau làm gì chứ ?"



Nói đến đây ánh mắt Tịch Vãn trở nên kiên định mà nghiêm túc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914803/chuong-157.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bảo Bối, Đừng Hòng Trốn Thoát!
Chương 157: Miệng Lưỡi Trơn Tru
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.