Đương nhiên trong khoản thời gian mà Tịch Vãn đang suy nghĩ ấy thì khuôn mặt điển trai kia của Lạc Vũ bất giác đê mê chẳng còn chút lý trí gì đáng nói cả. Hắn nhẹ nhàng đưa bàn tay lên vuốt ve lấy khuôn mặt xinh đẹp kia của Tịch Vãn.
Lạc Vũ đưa ánh mắt si mê nhìn về phía Tịch Vãn như muốn khắc sâu hình dáng này vào trong tim vậy, bàn tay to lớn của Lạc Vũ vô thức đưa xuống nắm lấy đôi gò bồng đào căng tròn của Tịch Vãn mà xoa bóp đôi lúc lại dùng ngón tay xoe lấy nhị hoa trên đó làm cô rung rẩy.
Chỉ sau một khoản thời gian trôi qua Lạc Vũ thấy động tác của Tịch Vãn đã chậm lại hắn liền biết cô mỏi mệt rồi nên mở miệng nói.
" Vợ à, hay là em dùng hai như này giúp tôi ra hết nhé."
Nói xong Lạc Vũ lại đưa đôi bàn tay ra nắm lấy gò bồng đào căng tròn kia của Tịch Vãn như ám chỉ cô dùng thứ này vậy, mà Tịch Vãn thật sự khiếp sợ với cái trình độ bền bỉ của tên này nên chẳng thèm để tâm cách xưng hô quái lạ kia một chút nào.
Tịch Vãn liền vươn bàn tay nhỏ nhắn mềm mại ra nắm lấy đôi gò bồng đào căng tròn của mình ép chặt lấy cái vật to lớn của Lạc Vũ vào trên trong khe rãnh mà ma sát lên xuống một cách nhẹ nhàng rồi đến nhanh chóng.
" Ưm..Ưm...Vợ à, yêu em chết mất."
Đầu óc Lạc Vũ như muốn nổ tung cái xúc cảm này thật sự không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914800/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.