" Không được, điều đó là không thể nào ! Ở thời điểm hiện tại tâm tình con bé không tốt, nếu chịu đã kích như vậy sẽ như thế nào chứ ? Tôi đã đưa hai tấm danh thiếp đó cho con bé rồi cứ để nó tiếp xúc từ là được, cậu đừng nhúng tay vào việc này."
Diễm Đạt khi nghe thấy lời đề nghị này của Lạc Tu Minh liền không nhìn được mà quát lớn trông rất kích động. Mà Lạc Tu Minh nghe được câu trả lời này đôi đồng tử liền xoay chuyển một vòng giảo hoạt nói.
" Ba vợ, nếu không còn việc gì thì con đưa vợ mình về nhé."
" Khụ..khụ.."
Diễm Đạt không nhịn được mà ho khan lấy một cái khi nghe thấy những lời nói thân thiết không muốn mặt này của Lạc Tu Minh, sắc mặt ông nhìn Lạc Tu Minh càng căm tức nhưng nhiều hơn là bất lực.
Diễm Đạt thở dài một hơi nhìn Lạc Tu Minh thâm thúy nói.
" Được, nhưng nếu sau này cậu đã chán ghét con bé rồi xin đừng làm tổn thương nó. Hãy trả nó về lại bên tôi là được rồi."
Nói xong những lời này ông liền đứng dậy nhìn Lạc Tu Minh nói.
" Chút nữa con bé có về cứ nói rằng ba nó phải đi gặp bạn lâu lăm rồi về nhà luôn, căn dặn nó ở trên này chăm sóc tốt cho bản thân là được."
Nói xong Diễm Đạt liền xoay người rời đi chẳng muốn nói hay đòi hỏi từ Lạc Tu Minh thứ gì cả mặc dù bản thân biết nhà hắn rất lắm tiền. Bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914763/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.