Hứa Di liếc mắt làm một bộ mặt hung ác nhìn Minh Triết rồi đứng dậy đi chậm rãi ra bên ngoài, đến bên cửa Hứa Di liền xoay người lại nhìn Minh Triết nhẹ nhàng nói.
" Nếu vị trí hiện tại người bị giam là tôi, anh không đòi được tiền sẽ tha cho tôi hay sao ? Không chừng hiện tại tôi đã chết rồi ấy chứ ? Vậy nên hôm nay anh xin tha thứ, cảm thấy được hay sao ?"
" Ầm..."
" Đinh..đing..."
Tiếng cách cửa đóng lại cũng là lúc sợ dây xích trên cổ Minh Triết được nối lỏng hết mức có thể, bản thân hắn có thể tự do đi khắp căn phòng này. Còn việc muốn trốn đi thì chỉ có nằm mơ mà thôi.
Mà sau khi rời đi bầu không khí bên trong trở nên tĩnh lặng, mà phía bên kia chẳng được nhàng nhã và yên ổn như phía Minh Triết.
Sau khi Tịch Vãn tắt chiếc điện thoại xong chuẩn bị lau đi nước mắt trên khuôn mặt, chợt thấy được hình dáng kèm theo khuôn mặt có chút phẫn nộ kia của Lạc Vũ làm cho trái tim nhỏ bé của cô bất giác co thắt lại.
Tịch Vãn chấn kinh vô thức lui thân hình nhỏ nhắn về phía sau dùng ánh mắt đề phòng nhìn Lạc Vũ, nhưng khóe miệng vẫn cố gắng giải thích .
" Tôi...tôi...tôi.."
Tuy rất muốn giải thích một chút gì đó nhưng suy nghĩ nữa ngày cũng không lựa được lời nào hợp lý cả, Tịch Vãn biết hiện tại bản thân mình đã là vợ người khác rồi lại còn nói chuyện thấm thiết với đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914704/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.