" Nếu tôi không để cho em yêu cái tên đó, thì còn cách nào khác hay sao chứ ? Chẳng phải em luôn biết rằng tôi không giám làm gì em, nên em mới đi cửa sau với tên đó hay sao ? "
" Ong..Ong.."
Bên tai Tịch Vãn ù vang đầu óc mê màng khi nghe thấy những lời nói này của hắn, cô cảm thấy là trong đấy có thừ gì đó không đúng lắm nhưng nhất thời chẳng nghĩ ra.
Rõ ràng bản thân cô là một người chịu thiệt thòi bị hăn ép đến đường cùng phải ký vào hợp đồng ma quỷ, vậy mà hiện tại Lạc Vũ nói bản thân cô giống như một đại ác bá không việc ác nào chưa làm vậy. Thật sự rất quá đáng.
Nhưng mà cô cho dù rằng cho lý cũng chẳng nói được gì bởi vì bản thân đã thân mật với người đàn ông khác, Tịch Vãn biết hắn nói không sai có tính chiếm hữu rất cao nên nói ra câu như thế cô cũng chỉ biết là bàn thân không tốt mà thôi.
Tịch Vãn thấy Lạc Vũ đã gục đầu vào lòng mình tham lam hít thở kia miệng nhỏ cô bất giác mở nên giải thích nói.
" Tôi..tôi không có ý trách gì anh cả, chỉ cần anh không gây khó dễ cho ba mẹ tôi thì bản thân tôi cũng không gặp Minh Triết nữa. Hãy xem đoạn nguyệt duyên này thành mây gió đi, anh thấy như thế có được hay không ?"
" Hít.."
Lạc Vũ vẫn tham lam hít lấy mùi thơm trên người Tịch Vãn mà khép mờ đôi mắt, cái mùi thơm này làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914701/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.