- Các người mau đuổi theo cô ta. Nhất định không được để cô ta chạy thoát.
Tiếng bước chân mạnh mẽ rượt đuổi vang đều trong màng đêm tĩnh mịch.
Một toán người mặc vest đen hung hăng đuổi theo cô gái nhỏ phía trước. Lâm Tuệ Nghi không rõ vì sao lại bị bọn người đó bắt giữ. Trong lúc bọn họ không để tâm cô đã thoá khỏi, không ngờ chưa đi được xa đã bị phát hiện. Giữa lúc tưởng chừng không thể chạy thoát Lâm Tuệ Nghi nhanh chân chạy vào căn nhà đang mở rộng cửa của ai đó.
Toán người phía sau nhìn thấy cô chạy vào ngồi nhà kia thì không đuổi theo nữa.
Một người trong đó cất giọng đầy cẩn trọng.
- Chúng ta không thể vào đó bắt người, mau về báo cáo lão gia.
- Vĩ, tôi vào được không?
Bên ngoài có tiếng gõ cửa, đúng lúc vọng vào giọng nói trầm ồn kính cẩn của Trình Nghiêm - Người anh thân cận luôn hổ trợ Vương Khôi Vĩ trong công việc cũng như giúp anh sắp xếp, trông nôm nhà. Vương Khôi Vĩ khẽ chao mài, bây giờ đã hơn mười một giờ khuya. Có việc gì mà Trình Nghiêm lại gọi anh, ngữ khí của anh ấy là đang gắp gáp.
- Vào đi. - Ngữ khí cao ngạo, lạnh lùng như thường ngày.
Cánh cửa nhẹ mở, Trình Nghiêm kính cẩn bước vào. Đối với Vương Khôi Vĩ, xưa nay anh không quan trọng lễ nghĩ nhưng Trình Nghiêm vẫn luôn như vậy. Một mực kính cẩn trong phong thái lẫn cách nói chuyện.
- Vĩ, vừa rồi... tôi - Trình Nghiêm có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-doi-nay-hay-o-canh-toi/2037465/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.