Hàn Phong cảm nhận được giọng nói làm nũng của mèo nhỏ thì càng siết chặt vòng tay ôm cô như muốn cô hoà làm một với thân thể mình.
Cô không biết anh đã muốn phát điên khi phải xa cô mấy ngày, đêm đêm lạnh lẽo không có hơi ấm và cơ thể mềm mại của sưởi ấm tim anh khiến lòng anh thấy cô đơn cùng lạnh lẽo.
Anh nâng nhẹ cánh tay bế cô lên đi ra ghế sofa trong phòng, vừa đi vừa dịu dàng nói chuyện với cô:
- " Ngọc nhi!! em đã thành công giải quyết mọi việc rồi hả?? "
- " em đã làm xong rồi!! cho em nghỉ ngơi một lát, sau đó anh gọi mọi người chúng ta cùng bàn bạc kế hoạch đêm nay đi tập kích nơi đào tạo sát thủ của lão Joe.
Em nghĩ lão ấy sẽ đưa người từ chỗ đó đến nơi diễn ra ngày kỉ niệm của nước Anh để thực hiện ý đồ thao túng quyền lực của lão."
Hàn Phong im lặng một lúc nghe cô nói hết rồi mới lên tiếng:
- " Chuyện đó lát anh sẽ nói quản gia đi kêu mọi người, hiện giờ thì ngoan ngoãn nằm xuống giường ngủ cho anh.
mới có mấy ngày mà anh bế em đã cảm thấy nhẹ đi rồi đấy!! "
Bảo Ngọc cười rúc vào lòng anh nhỏ giọng lí nhí bĩu môi nói nhỏ:
-" người ta giúp anh không ngại vất vả còn bị mắng!! thấy ghét... "
Hàn Phong khẽ nhếch nụ cười trên môi không nói gì bế cô về phía giường lớn,
ôm cô nằm xuống kéo cô vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-than-bi/2071276/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.