Ban Đêm, bầu trời đen xanh thẳm, những ngôi sao nhỏ tô điểm ánh sáng giữa một màu u tối, nơicung điện hoàng gia vẫn vẻ đẹp lộng lẫy khi đêm xuống, những hàng câyxanh gió thổi vang lên tiếng xào xạc.
Bảo Ngọc bước đi từng bước trên hành lang riêng dẫn đến phòng nghỉ ngơi của quốc vương Weader Lin...
Chiếc xe đẩy nhẹ lăn trên nền sàn đá, bên trên là những món ăn khuya, thườngngày công việc này là của chị Lensy nhưng hôm nay cô sẽ thay chị ấy làmvì cô phải thực hiện kế hoạch vào phòng ngủ của quốc vương Weader Lin.
Ở với Lensy vài ngày nhưng cô dần cảm nhận được chị ấy từng trải quanhững ngày tháng quá khứ đầy khó khăn và chịu nhiều uất ức, cô hiểu vìcô cũng từng có những cảm giác đó, đau khổ, tủi nhục và cô đơn.
Chỉ khi gặp được anh cô mới thấy được màu sắc của hạnh phúc, cứ nghĩ đến Hàn Phong Bảo Ngọc lại bất giác mỉm cười ngọt ngào,..
Hít thật sâu một hơi Bảo Ngọc đi tới trước mặt hai người canh giữ cửa phòng của quốc vương, một trong hai người tiến đến kiểm tra thức ăn, sau khikiểm tra một hồi anh ta lạnh lùng gật đầu với người còn lại.
Người kia liền cúi đầu nghiêng người mở cửa phòng ra, Bảo Ngọc vừa đẩy xe đồăn vào bên trong phòng thì đột nhiên anh ta tiến lên ngăn chặn bước chân của cô, một giọng nói nam lạnh lùng vang lên:
-” Cô là ai??? Cô không phải là người thường phục vụ bữa ăn khuya cho ngài quốc vương??
Bảo ngọc bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-than-bi/2071273/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.