Bảo Ngọc tung người lên lộn vòng né ám khí tay cô rút bông hoa hồng bạc trên mu bàn tay phóng ra,
Bông hoa xoay tròn bay trong gió, năm mũi dao sắc nhọn đều từ từ chỉa ra cản hết những thanh ám khí, khiến nó đều rớt hết xuống sàn đất..
Bảo Ngọc tính lao ra cửa để tóm lấy Mia bỗng nhiên một làn khói trắng bốcra từ những thanh ám khí khiến cô phải dừng lại lấy cánh tay dơ lên bịtchặt mũi..
Làn khói dần càng toả ra nhiều bao vây lấy đại sảnhnhư một rừng sương mù không tan, mọi người đều lấy tay bịt kín mũi cốgắng không hít vào khói..
Trong màn khói dày đặc không thể nhìn thấy gì Bảo Ngọc chỉ nghe bên tai giọng nói chứa đầy hận thù của Mia vang trong không khí:
-"Bảo Ngọc"!!cô cứ chờ đấy...
Tôi sẽ khiến cô phải chịu đau khổ sống không bằng chết"!!
Vài phút sau những cơn gió thổi vào xua tan dần những làn khói...
Chúng từ từ tan biến và Mia cũng như làn khói biến mất không chút dấu vết..
Bảo Ngọc ngồi xuống cầm những thanh ám khí trên mặt đất vẫn còn phun ra những sợi khói nhỏ dần sắp tàn...
Tiêu Dật đi tới chỗ Bảo Ngọc cầm lấy từ tay cô một thanh ám khí dơ lên quan sát một hồi rồi anh khẽ than nhẹ:
-"Một cô gái thông minh"! Rất có năng khiếu về chế tạo vũ khí và thí nghiệm tiếc là đi sai đường"!!
-"Anh nói vậy là có ý gì???" Bảo Ngọc nhíu mày nhìn Tiêu Dật cô cảm thấy hình như hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-than-bi/2071241/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.