Bảo Ngọc đứng sững người, cơ thể cô dường như chưa có kịp phản ứng khi gặp tình huống này..
khi "Ám khí" chỉ còn cách cô khoảng 2m thì một bóng người lao tới ôm cô nằm xuống đất..
Chỉ nghe một tiếng "Phập" vang lên, thanh "Ám khí" đã găm vào thân cây đằng sau chỗ cô đứng.
Bảo Ngọc từ từ mở mắt ra, trước mặt là một cô gái rất xinh đẹp,
mái tóc màu nâu làm tôn lên nước da trắng nõn, môi đỏ gương mặt thanh tú nhưng lại mang nét lạnh lùng..
Đặc biệt nhất là đôi mắt màu tím long lanh đẹp mê hồn..
Elen thấy cô gái này cứ nhìn chằm chằm vào mình khiến Elen cảm thấy kì lạ cau mày lạnh lùng lên tiếng:
"Tại sao cô cứ nhìn chằm chằm tôi vậy?? Bộ trên mặt tôi có dính gì sao??"
Bảo Ngọc nghe Elen nói chuyện thì mới giật mình cười gượng nói:
-Rất xin lỗi!!Tôi tên là Bảo Ngọc..
Tôi nhìn cô lâu như vậy là bởi vì mái tóc và đôi mắt màu tím của cô rất đẹp, có phải người Italy đều giống cô không??
Elen lắc đầu ánh mắt cô thoáng qua một tia đau thương rồi cũng nhanh chóng vụt tắt cất giọng lạnh nhạt:
-"Tôi tên Elen!!tôi chỉ có nửa huyết thống là người Italy thôi..
Cha tôi là người Italy nên tôi thừa hưởng đôi mắt màu tím,
Mẹ tôi là người Autralias vì thế tôi có mái tóc màu nâu..
Bảo Ngọc gât đầu vô tư mỉm cười lên tiếng:
-"Vậy chắc cha mẹ cô đẹp đôi và hạnh phúc lắm nhỉ??
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-than-bi/2071229/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.