Hàn Phong vỗ nhẹ má Bảo Ngọc giúp cô tỉnh táo hơn, dần dần cảm thấy cơ thể đã không còn nặng nề,
Loại hoa anh túc này khi ngửi vào nhiều rất dễ gây ra cảm giác ảo tưởng mê man,
cũng may là cô chỉ ngửi một chút nên chỉ thấy choáng váng đầu thôi.
Tiêu Dật tới gần chỗ Hàn Phong đang ngồi nhìn sắc mặt của Bảo Ngọc đã dần chuyển biến tốt anh lên tiếng:
-Phong"! Bên trong đã đưa người đi kiểm tra không có người nhưng lạ
là có rất nhiều ma tuý, heroin, thuốc lắc.. Đều được đóng gói hết..
- Tiêu Dật"! Tôi thì nghĩ chắc chắn là có điều kì bí trong khu vực này, nếu như chúng bỏ trốn thì đã mang hết số ma tuý này đi rồi!!
Thử nghĩ mà xem ma tuý là con đường kiếm tiền của bọn chúng làm sao có thể bỏ lại dễ dàng như vậy??
Hàn Phong cảm thấy lời của Gia Huy có lý chỗ này nhất định có vấn đề, thấy Bảo Ngọc mở mắt ra anh nhẹ thở phào cười nói:
-" Ngọc nhi"! Em thấy thế nào rồi?? Đỡ hơn chưa??
Cô lắc đầu dựa vào anh từ từ đứng lên mỉm cười nhẹ:
- Phong!! Em không sao!! Khoẻ hơn rồi..
Gia Kiệt nhìn ngó xung quanh quan sát tình hình, Gia Huy đứng bên cạnh cười cất giọng trêu chọc:
-Chị dâu nhỏ đỡ hơn là tốt rồi"!
Em còn sợ chị không tỉnh anh Hàn Phong sẽ nổi điên đấy..
Bảo Ngọc cười cười cô ngẩng đầu bỗng ánh mắt cô vừa liếc qua căn nhà bên trong hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-than-bi/2071223/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.