Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100
Chương sau
Bảo Ngọc nghe Hàn Phong nói thì vui mừng ôm cổ hôn lên má anh một nụ hôn Rồi quay sang phía Tiêu Dật và Gia Huy, Gia Kiệt cười giảo hoạt nói: -mong ba thầy hướng dẫn cho em học để đạt được thành tích tốt ạ"! Tiêu Dật mặt xám xịt đưa gương mặt đáng thương ánh mắt năn nỉ nhìn Hàn Phong Tỏ vẻ cầu xin tha cho anh ta con đường sống dạy tiểu ác ma nếu đắc tội lại bị chỉnh thê thảm nữa.. Hàn Phong thờ ơ quay đi không bận tâm đến vẻ mặt bi thảm, ai oán của Tiêu Dật. Gia Huy, Gia Kiệt thì không hề có phản ứng gì chỉ gật đầu mỉm cười với Bảo Ngọc.. Bọn họ cảm thấy dạy chị dâu nhỏ học bắn súng cũng chẳng khó gì với lại đây là một điều tốt. Sau này nếu có chuyện gì xảy ra chị dâu nhỏ có thể tự bảo về được mình sẽ không khiến anh Hàn Phong phải bảo vệ chị ấy mà gặp nguy hiểm. (Edit:chưa chắc!! Sắp nguy hiểm rồi ^^ ) Bảo Ngọc thấy ba người đàn ông đứng nói chuyện mà cô không hiểu hình như là về cách chế tạo vũ khí và phát minh mới. Thôi mặc kệ họ nhìn thấy nhiều loại súng trên bàn ánh mắt Bảo Ngọc tràn ngập vẻ cực kì hứng thú cô tiến lại gần muốn xem thật kĩ hơn.. Bàn tay sờ nhẹ lên những khẩu súng từ loại bé cho đến cỡ lớn chợt thấy một hộp đồ màu đen nhỏ dẹp đặt bên cạnh góc bàn. Bản tính tò mò tới chết cũng không bỏ được của Bảo Ngọc lại nổi lên, liếc nhìn thấy mấy tên đàn ông kia không để ý tới mình cô liền mở hé chiếc hộp nhìn vào bên trong. Miệng há ra mắt mở to hết sức kinh ngạc khi thấy thứ đồ bên trong đó là một khẩu súng loại nhỏ. Nó có màu trắng bạc, thân súng có độ dài chỉ khoảng 6,4 cm chiều ngang 1,8 mm. Ngoài ra điểm đặc biệt nhất là trên súng có gắn những viên đá kim cương rất nhỏ phát sáng long lanh trạm trổ rất tinh xảo quả thật là tuyệt đẹp.. Hàn Phong thấy xa xa Bảo Ngọc đang đứng nhìn khẩu súng lục không chớp mắt khiến anh phải bật cười "xem ra mèo nhỏ rất thích khẩu súng đó". Anh bước lại gần mỉm cười cất giọng trầm ấm: - Đây là loại vũ khí mới gọi là Fx-2, một loại súng lục có tầm bắn xa, cự ly bắn ra có thể tới 2000m, Tốc độ bắn nhanh và chuẩn xác không tạo ra bất kì âm thanh nào, Nó không cần bắn thẳng cũng có khả năng trúng mục tiêu..bởi vì.."có thể quẹo cua". Hàn Phong sờ sờ cằm nói tiếp: -Thế nào?? Em có thích nó không?? Bảo Ngọc mắt sáng rực gật gật đầu"em thích vậy có thể cho em được không?? Ngoài miệng là xin xỏ nhưng trong lòng thì đang gào thét mau đồng ý đi cho em đi.. Hàn Phong biết rõ tâm tư của cô quay sang nói với Tiêu Dật : -Vũ khí mới này đã qua thử nghiệm chưa?? Tiêu Dật gật đầu cười: -Yên tâm đi!! Đã thử nghiệm thành công nhưng chưa công bố ra thị trường kiểu dáng và tác dụng của loại súng này phù hợp dành cho phụ nữ tung ra loại này chủ yếu là cho các phái nữ thích chơi súng. Liếc nhìn gương mặt mong chờ của Bảo Ngọc anh khẽ nhếch miệng cười: -Được rồi!! Cho em đó nhớ học tốt vào" hôm nay Tiêu Dật sẽ dạy em, ngày mai là Gia Huy, ngày cuối là Gia Kiệt.. Bảo Ngọc vui mừng gật đầu lia lịa nhìn Hàn Phong và anh em Huy, Kiệt rời khỏi sân tập luyện Cô quay sang nở nụ cười gian tà khiến Tiêu Dật bất giác rùng mình.. Trên sân tập bắn những viên đạn được bắn ra liên hồi nhưng chẳng trúng mục tiêu nào.. Tiêu Dật ngao ngán nhìn Bảo Ngọc anh đã mất gần buổi sáng để dạy cô cách cầm súng, hướng dẫn bắn đã được hơn 3 tiếng đồng hồ rồi. Trời cũng sắp chiều tối mà cô gái nhỏ kia học chả được cái gì thật tra tấn anh mà.. Buổi tối nằm trên giường thân thể nhức mỏi, tay muốn rã rời ngày đầu tiên học thất bại thảm hại "-oa"muốn khóc quá đi!! Ngày thứ hai: Gia Huy chỉ dạy hết buổi sáng cô mới bắn trúng ba điểm trên những hình người nhưng đều không phải điểm trí mạng.. Cả ngày mới bắn trúng chính xác. Tối đến trong phòng ngủ, Bảo Ngọc ngồi trên giường ôm gấu nét mặt rầu rĩ và mệt mỏi, sờ vai sờ cổ.. khiến Hàn Phong nhìn mà cảm thấu đau lòng anh ôm cô vào lòng xoa bóp nhẹ vai cô thì thầm: - Bảo bối!! Đừng gắng sức gượng ép bản thân nữa!! Bỏ cuộc đi ở nhà chờ anh về được không?? Bảo Ngọc trừng mắt nhìn anh, vẻ mặt cương quyết không thay đổi nói: -Không"!em nhất định làm được!! Em tuyệt đối không bỏ cuộc giữa trừng. Ngày cuối cùng: Gia Kiệt khá ân cần hướng dẫn, dạy Bảo Ngọc rất tận tình làm cô hiểu rõ hơn nhiều vấn đề, Chẳng hạn như nhắm hướng súng chuẩn, nhìn thật kĩ mục tiêu v.v.. Hết ngày cô đã bắn được 7 điểm trí mạng trên các hình nhân, Điều này khiến cô vui vẻ cảm thấy mình đã đạt được một chút thành tích đáng nhớ.. Và cuối cùng ngày thử thách đã tới.. Bảo Ngọc nhìn những hình người được xếp xen kẽ nhau theo thứ tự xa dần, Hàng đầu 2 người, hàng hai 3 người, hàng ba 5 người mà lại đứng rất gần nhau khiến mục tiêu điểm trí mạng rất khó nhìn làm Bảo Ngọc choáng váng.. Liếc nhìn Hàn Phong đang mỉm cười nhìn cô thì trong lòng khẽ nguyền rủa 18 đời nhà anh.. Nhất định là cố ý muốn làm khó mình đây mà."Hừ" nhất định mình phải thắng!! Hàn Phong lên tiếng liền cắt ngang suy nghĩ của cô: - Thử thách của em là bắn trúng chính xác điểm trí mạng khác nhau trên 10 hình nhân thì coi như em thắng.. Tiêu Dật, Gia Huy, Gia Kiệt đều giật mình bắn trúng 10/10 mục tiêu đối với bọn họ thì chuyện này đơn giản như uống một ly nước còn đối với người mới học và khả năng của Bảo Ngọc thì không thể làm được.. Hàn Phong nhìn Bảo Ngọc nhếch miệng cười nỏi khẽ: - Ngọc nhi"!em đã sẵn sàng chưa?? - Có thể làm được chứ?? Nếu em chịu chấp nhận thua anh sẽ dừng cuộc thi này lại ngay. Bảo Ngọc có ngạc nhiên đôi chút nhưng khi nghe Hàn Phong nói thì gương mặt trở lên khác thường, ánh mắt kiên định gật đầu: -Được"!Hàn Phong em sẽ không thua đâu"! Không thể để công sức của 3 thầy giáo đổ sông đổ biển chứ"! Vừa nói cô vừa nháy mắt với ba người kia Bọn họ liền gật đầu cổ vũ khiến cô càng thêm tự tin. Hàn Phong không nói thêm nữa cất giọng lạnh lùng: -Vậy thì bắt đầu!!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100
Chương sau