Bình minh lên, ánh nắng chan hoà cùng với những cơn gió nhè nhẹ thổi qua những tán lá cây.
Xung quanh căn biệt thự tạo nên bầu không khí buổi sáng ấm áp, trong lành.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua rèm cửa sổ chiếu vào không gian bên trong phòng.
Một người đàn ông thân trần, nằm nghiêng trên chiếc giường lớn , dáng người hoàn mĩ như vị thần trong truyền thuyết thần thoại Hy Lạp..
Gương mặt đầy vẻ đẹp tà mị, lạnh lùng mang nét mê hoặc là kiệt tác do ông trời ban tặng.
Trong vòng tay anh là một cô gái có gương thanh tú, xinh xắn, khả ái.
Đang nhắm mắt ngủ say xưa nhìn giống như thiên xứ đáng yêu mang nét ngây thơ, trong sáng không nhiễm bụi trần.
Mơn trớn làn da mịn màng , hồng hào trên đôi má phúng phính
Hàn Phong cưng chiều có chút đau lòng nhìn Bảo Ngọc đang ngủ say do anh ăn tham khiến cô mệt mỏi.
Nhưng trong lòng dâng lên vô hạn cảm giác ngọt ngào, ngày hôm qua mèo nhỏ rốt cuộc cũng đã chở thành người của anh.
Cảm thấy có người sờ soạng trên gương mặt Bảo Ngọc gạt tay Hàn Phong ra cuộn tròn người ở trên giường lớn,
mái tóc màu đen dài y hệt như tơ gấm xoã ra phủ trên chiếc gối màu trắng.
Có một ít sơi tóc tinh nghịch rơi lên gương mặt của Bảo Ngọc. Không biết là bởi vì giấc ngủ hay là tối qua được anh sủng ái.
Khiến cho gương mặt của cô đỏ rực, hai má hồng hào, đôi môi khẽ đóng khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-than-bi/2071212/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.