Lại đến bệnh viện một lần nữa. Ngay cả bác sĩ và y tá trong đó đều dần quen mặt của cô và anh. 
Cũng may thuốc cô trúng chỉ là loại nhẹ. Uống thuốc và nghĩ ngơi một chút có thể về nhà. Nhưng chẳng may do cô ngâm nước quá lâu dẫn đến bị sốt. 
Công nhận một điều cô ăn rồi bị bệnh hoài. Anh cũng hết lòng chăm cô. Dù trong tâm trí vẫn chưa nhớ cô là gì của mình. Nhưng cái cảm giác ghen ghét như ngậm giấm lúc nãy là sao? Và cái cảm giác lo lắng cho cô nữa. 
Một lúc sau thì cô cũng được bác sĩ cho về nhà. Lúc này cô đang ngủ rất say. Anh cõng cô ra xe rồi cùng tài xế đưa cô về biệt thự của mình. 
Suốt cả quá trình, động tác của anh rất nhẹ nhàng. Chắc không muốn cô tỉnh dậy vì vẻ mặt lúc ngủ của cô rất đáng yêu và không chút phòng bị. 
Anh bế cô lên giường, đặt xuống. Rồi cởi áo khoác, anh lượm đồ và vào nhà tắm. Để cô ở ngoài ngủ thêm một lát, tí nữa anh thức cô dậy để ăn tối và đi tắm. 
Tắm xong. Anh mặc bộ đồ ngủ đen đi ra. Tới đánh thức cô nhưng cô cứ không chịu đi. Anh đành phải bưng chậu nước ấm ra rồi lau người cho cô sau đó thay quần áo mới. 
Xong việc. Anh xuống bếp nấu cháo cho cô ăn, lỡ đêm đến bụng cô lại biểu tình, nhịn đói đi ngủ thì tội lắm. 
Cháo đã chín. Anh bưng lên phòng, dùng mùi hương của đồ án để đánh thức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cung-chieu-minh-em/3392612/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.