Nấu mì xong. Cô bưng ra và hỏi anh đọc tin nhắn chưa? Trong đó viết gì? Anh cũng chỉ thờ ơ bảo đó đúng là tin rác thật. Toàn mấy tin nhắn lừa đảo thôi. Không có gì đáng bận tâm.
Cô cũng gật đầu. Cả hai ngồi ăn mì tôm ngon miệng. Anh vừa ăn một miếng thì chợt dừng lại hỏi cô:"Em thích ăn mì tôm lắm à? Để tôi tặng em một xe tải nhé!?"
"Thôi! Thôi! Em không giám nhận món quà to lớn đó của sếp đâu. Tại mì tôm là thức ăn nhanh và rẽ nên em hay ăn thôi. Chứ em đâu có muốn"
Cả hai ngồi nói chuyện vui vẻ một lúc mà đó đã tới 10 giờ rồi. Thấy cửa hàng không có ai ghé nữa thì cô và anh định đi ra đóng cửa rồi đi về thì có một người đi vào.
Mặc đồ kín mít, cứ nhìn ngó xung quanh rồi cầm đại vào một cái dao gọt hoa quả và đi lại quầy tính tiền. Cô cũng thanh toán cho hắn. Xong hắn rời đi.
Đột nhiên trong người cô có dự cảm không lành lắm. Vội đuổi Huỳnh Thiên về nhanh. Còn mình đóng cửa rồi một mình đi trên con đường vắng trở về nhà.
Đi trên đường. Cô cứ có cảm giác ai đó đang theo dõi mình, cô hít một hơi thật sâu rồi chạy thụt mạng. Về đến trước cửa nhà, cô nhanh chóng mở cửa nhà nhưng mở mãi sao cửa không mở.
Trong lòng cô niệm nhanh lên nhanh lên. Thì đột nhiên, một bàn tay lạnh đặt lên vai cô làm cô giật hết cả mình, quay lai tung một cước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cung-chieu-minh-em/3392585/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.