Đến gần tối muộn, hơn 11 giờ khách khứa mới về hết. Minh Khang mệt mỏi bước vào phòng tân hôn. Chỉ thấy căn phòng tân hôn đáng ra rất đẹp đẽ với những cánh hoa hồng đỏ rực trải đầy trên ga giường màu trắng đã bị cô dâu của chúng ta - Thụy An phá hỏng hết sau đó còn vô tư ngủ say...Anh thẫn thờ ngắm nhìn...
Dưới ánh nến lung linh, trên sàn nhà đầy rẫy những cánh hoa hồng và giữa căn phòng, Thụy An trong chiếc váy hai dây màu trắng bằng lụa vô tư ngủ. Mái tóc được tết cầu kì ban nãy bây giờ như một dòng suối mềm mại mà tô điểm cho cả cái ga giường màu trắng. Dưới những ánh nến, gương mặt Thụy An dù không trang điểm nhưng vẫn đẹp tới mê hồn. Tô phấn bôi son, Thụy An đẹp đến quyến rũ người nhìn với vẻ sắc sảo, mặn mà. Khi bỏ son bỏ phấn, cô lại mang nét đẹp rất giản dị mà cũng rất mộc mạc, tự nhiên.
Đúng lúc anh thẫn thờ, đôi mắt cô gái nào đó mở ra, Thụy An từ từ ngồi dậy. Anh càng chết sững...
Ngày nhỏ, anh đã biết sau này cô sẽ làm đại mỹ nhân đẹp khuynh nước khuynh thành cả thiên hạ rồi, nhưng khi chứng kiến thì vẫn cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ mà ngắm.
Đôi mắt màu đen, mái tóc rủ xuống dưới tận eo, thân hình vừa nhỏ bé, mềm mại. Làn da trắng nõn nà, đôi môi đỏ hồng nhìn chằm chằm vào anh.
" Đừng là bây giờ, đừng là đêm nay, được không? Tôi vẫn chưa sẵn sàng " Cô mở miệng nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tu-thieu-gia/1889921/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.