Sáng hôm sau, từ trong biệt thự Phong gia. Tiếng của Lâm Mẫn Nhi lải nhải suốt bên Phong Vĩnh Kỳ:
" Tôi thật sự không sao mà. Tôi không muốn đi khám bác sĩ đâu "
Cô cứ đi theo Phong Vĩnh Kỳ nói mãi. Còn anh thì không để ý đến lời cô nói
" Không được, em suốt đêm gặp phải ác mộng. Tôi sẽ đưa em đến bác sĩ tâm lý nổi tiếng. "
" Thật sự không cần mà "
" Em chỉ có hai lựa chọn. Một là đi khám bệnh. Hai là.... "
" Được, tôi đi khám "
Anh chưa nói hết câu thì cô đã quyết định đi khám vì cô biết lựa chọn thứ hai là gì anh không cần nói
Cô nghĩ thầm:
" Anh ta đúng là rất hợp để làm con rể của ba. Cách uy hiếp y hệt nhau "
" Bảo bối, đang chửi thầm tôi đúng không "
" Tôi nào có "
Thấy cô cứ thẩn thờ mãi, anh ghé sát vào tai cô nói làm cô giật mình
Sau khi khám xong cho cô,anh kêu cô ra ngoài ghế ngồi đợi mình. Trong phòng bệnh, anh hỏi bác sĩ:
" Cô ấy không sao chứ? "
" Phong tiên sinh an tâm, tiểu thư không sao. "
" Lúc trước cô ấy bị mất trí nhớ. Bây giờ có cách nào cho cô ấy phục hồi lại trí nhớ hay không? "
" Phong tiên sinh, tôi đã từng đọc một cuốn sách, nó nói về một bênh nhân cũng bị bệnh mất trí nhớ. Sau đó người thân của bệnh nhân đó đã đưa bệnh nhân đến những chỗ cũ mà họ đã từng đi qua. Từ từ, bệnh nhân sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai/746712/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.