Tiểu Hà đến nhà đã nhìn thấy có một đám người đàn ông mặc áo đen đứng trước cửa. Cô nhớ mấy năm trước bà ta từng vướng vào cờ bạc, cô đã trả nợ một lần cho họ rồi, lẽ nào bây giờ bà ta lại gây nợ mới nữa sao?
Vừa bước vào nhà, Tiểu Hà đã nhìn bà ta hỏi.
"Mẹ? Chuyện này là sao?"
Bà ta không còn khóc lóc như khi nãy nữa, mà ngồi bên ghế rất bình thường và không có gì gọi là sợ hãi.
"Tiểu Hà à! Thật ra là... mẹ nợ tiền của bọn họ... nhưng mà không có tiền trả. Con... con bán thân giúp mẹ có được không?"
Cô bàng hoàng nhìn bà ta. Bán thân? Bà ta đã đối xử với cô thế nào? Bà ta đã dày vò cô ức hiếp cô thế nào? Bây giờ gây ra số nợ lớn thế này thì lại bắt cô bán thân?
"Mẹ xem con là công cụ kiếm tiền của mẹ sao?"
Cô nhìn đám người kia đang đứng trước mặt, hỏi.
"Bà ấy nợ bao nhiêu tiền? Tôi sẽ trả?"
Một gã ở trong số đó đi đến gần cô, khoanh tay nhìn cô cười hỏi.
"Năm trăm triệu đấy! Cô trả nổi không mà mạnh miệng vậy hả?"
Tiểu Hà trơ trọi, toàn thân run rẩy nhìn sang người mẹ nuôi kia. Bà ta đã gây nợ số tiền lớn như thế này rồi sao? Số tiền lớn như thế, cô vốn dĩ không tài nào mà trả nổi, nó quá lớn đối với cô. Bà ta thấy cô cứ chần chừ mãi, lúc này mới chịu lộ ra bộ mặt thật, đứng dậy quát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-hao-sac/2795649/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.