Từ lúc ở quán ăn trưa cho đến lúc lên công ty, rồi về phòng làm việc, Nhã Thần không chịu nói tiếng nào. Anh càng như vậy thì Tiểu Hà lại càng cảm thấy bất an. Cô cứ lúng túng không biết làm thế nào, đã đi lại bàn ngồi rồi nhưng lại đứng dậy. Đi đến chỗ anh, cô bối rối hỏi.
"Anh... không ăn trưa sao?"
Nhã Thần đứng sắp xếp lại tài liệu, lạnh nhạt đáp.
"Không ăn!"
Vậy là ai kia đã giận rồi. Anh cả nhìn cô cũng không thèm nhìn. Tiểu Hà suýt thì quên mất, thức ăn này là do Phùng Vân thanh toán, anh dĩ nhiên sẽ không động đến dù chỉ một chút, vậy mà cô còn ngây thơ hỏi như vậy.
Nhã Thần bất giác ngẩng đầu lên, thấy Tiểu Hà đang đứng ở đó cụp mắt. Anh lại không kìm lòng được, không nỡ giận cô. Bàn tay thon dài dang ra kéo cô lại gần. Cô giật thót mình, nhìn lên đã thấy khuôn mặt đẹp trai ấy rất gần mình, gần đến nỗi có thể cảm nhận được hơi thở của anh, nhịp tim đang đập rất nhanh.
Anh nhìn cô rất lâu, nhìn mãi mà không chán.
"Đến khi nào thì chúng ta mới kết hôn được đây? Anh thật sự không đợi nổi nữa! Anh muốn cưới em, muốn làm cha của con em lắm rồi!"
Tiểu Hà ngượng chín mặt, cụp mắt không dám nhìn anh.
"Nhã Thần! Đây là công ty đấy! Đừng nói lung tung mà!"
Anh nhìn cô, ánh mắt cứ như chìm đắm vào sự xinh đẹp này, chạm lên môi cô một cái rồi nói.
"Không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-hao-sac/2795588/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.