"Tiểu Hà! Em có biết thứ thuốc mà Phùng Vân vẫn thường cho em uống là gì không? Nó sẽ khiến trí nhớ của em càng thêm suy giảm."
Cô nhìn Nhã Thần đang ngồi bên cạnh. Ánh mắt của anh rõ ràng là rất giận dữ, tay còn bấu chặt vào ghế, nhưng ở cạnh cô thì lại cố kìm chế lại. Cô nhẹ nhàng đặt tay mình lên tay anh, nắm thật chặt như muốn bảo anh hãy bình tĩnh lại.
Nhã Thần nhìn cô, đột nhiên lại chú ý đến cái cổ trắng ngần của cô, có chút không kiểm soát được. Anh khẽ nuốt nước bọt, vừa ngồi nhích lại gần định làm gì đó thì đã nghe tiếng của Tiểu Hoàng.
"Anh rể? Trễ lắm rồi, anh định không ăn trưa luôn à? Anh..."
Nó vừa nhìn thấy Tiểu Hà quay người lại, toàn thân đã đơ như khúc gỗ, mặt không chút cảm xúc. Khuôn mặt của nó từ ngơ ngác chuyển sang bàng hoàng, sau đó là xúc động. Nó đi đến gần hơn nữa, cô cũng đứng dậy đi về phía nó. Tiểu Hoàng của cô bây giờ đã 17 tuổi rồi, đã là một thiếu niên giỏi giang, thành tích học tập xuất sắc.
"Chị... Chị là..."
Tiểu Hà rưng rưng nước mắt, dang tay ra như đang chờ đón nó.
"Tiểu Hoàng! Là chị đây!"
"Chị ơi!"
Nó lao đến nhào vào lòng cô, hệt như hồi nhỏ vẫn thường như thế. Ôm cô thật chặt, nó khóc nức nở. Tiểu Hà dịu dàng xoa xoa đầu của nó. Còn Nhã Thần, anh ngồi ở đó bắt chéo chân, quay mặt đi nơi khác "hừ" một tiếng.
...
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-hao-sac/2795540/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.