"Ở đây là lò sản xuất bánh tráng bị bỏ hoang từ những năm 90, nó nằm ở tận vùng ngoại ô như này thì ít ai mà biết đến lắm. Nên có khi cô chết chỉ còn bộ xương cũng chả ai phát hiện đâu.!"
Lục Bạch Bạch nói.
Cô chỉ mỉm cười lạnh nhạt và không nói gì. Thấy vậy Lục Bạch Bạch định đưa li nước đến miệng cô, ép cô uống. Nhưng với một người danh dự có được đai đen karate như cô thì đâu dễ dàng. Cô ta vừa đưa li nước đến miệng cô thì cô đã dùng chân mình đạp vào bụng cô ta, khiến cô ta ngã ra sau, li nước cũng đổ hết.
Thấy cô ta té ngã, Tiêu Mặt Đằng vội đảo cô ta dậy.
"Mày... mày được lắm.!" Lục Bạch Bạch tức giận chỉ thẳng tay vào mặt cô.
Cô cũng chỉ nở lên nụ cười lạnh nhạt nhìn cô ta.
"Không sao, không sao.!" Tiêu Mặt Đằng nói với cô ta rồi nhặt cái ly lên đi rót thêm nước. Cô cũng không ngờ rằng hắn vẫn còn mè để đổ vào ly nước. Sau khi làm lại một ly nước mè giống như ly trước, hắn đi đến đưa cho Lục Bạch Bạch.
"Em cho cô ta uống đi, anh giữ cô ta lại.!" Tiêu Mặt Đằng nói rồi cùng Lục Bạch Bạch đi về phía cô.
Vừa bị trói vừa bị một người đàng ông khỏe mạnh khống chế, cô không thể làm gì được. Lục Bạch Bạch đổ ly nước vào miệng cô, dù cố gắn để không uống nhưng 10 phần nước thì cũng 3 phần cô đã uống, 7 phần còn lại thì bị đổ ra ngoài. Lục Bạch Bạch mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-han-thieu/1736584/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.