Chương trước
Chương sau
"Tôi rất vui, nhưng khi nghe đến cái chết của cha mẹ tôi và cuộc sống của chị tôi, tôi lại cảm thấy rất đau buồn. Tôi hận, hận rằng bản thân mình quá vô dụng, không thể trả thù cho cha mẹ được.! Không bảo vệ cho chị được...! Phong Thần nói tiếp.
Đôi mắt cậu ấy ửng đỏ lên, sắp khóc rồi.!
"Vài ngày trước, tôi theo cha nuôi tôi là Mộc lão gia đây về nước. Việc đầu tiên tôi muốn làm đó là tìm chị tôi. Nhưng tôi sợ chị ấy sẽ không tin tôi.!" Phong Thần nghẹn ngào. "Sau đó tôi biết được hôm nay là ngày cưới của chị Lục Bạch Bạch và anh Tiêu Mặt Đằng, và cha tôi cũng được mời. Tôi xin ông ấy cho tôi đến đây.! Lúc đầu ông ấy không muốn. Nhưng thật sự tôi đến đây chỉ muốn được nhìn người chị ruột của tôi từ xa thôi." cậu khóc rồi, nước mắt lăn dài trên 2 gò má. "Nhưng không biết vì may mắn hay sao mà lại có người đưa tôi ác của họ Lục ra ánh sáng nên tôi... muốn lấy lại công bằng cho cha mẹ mình.... chị ơi em nhớ chị.!"
Nghe những lời nói của cậu. Nhiều quan khách đã khóc. Ngoài lời kể ra còn nhờ vào đoạn nhạc buồn được anh tây tóc vàng lòng vào lúc Phong Thần đang kể.
Những người nhà báo vẫn vậy, họ liên tục chụp hình, rồi hỏi rất nhiều thứ.
"Vậy...vậy...Lục gia bây giờ chỉ có cô Lục Bạch Bạch là không hại người đúng chứ.!" Cao Thành đứng dưới nói vọng lên, khi nghe thấy câu đó các nhà báo chí cũng hùa theo. Họ không quan tâm ai là người đưa ra câu hỏi. Vì thứ gì có thể cho họ thêm thông tin thì họ sẽ dùng.
Hàn ngàn câu hỏi xem Lục Bạch Bạch có phải là người trong sạch nhất trong gia đình của Lục Cố không được đặt ra.
"Đơn...đơn...nhiên tôi....tôi không hại hại ai cả.!" Lục Bạch Bạch lắp bắp.
Loading...

"Haha nói mà không biết ngượng mồm.!" Ngô Tuyết vừa đi về phía lễ đường, vừa đi vừa vỗ tay. Nở lên nụ cười khinh bỉ. Cao Thành cũng đi theo phía sau
"Cô...cô...!" Lục Bạch Bạch trố mắt nhìn Ngô Tuyết.
Cô ta nghĩ Ngô Tuyết đã bị Hàn Hạo Thiên trừng phạt rồi chứ vì sao còn ở nơi này.!
"Cô cô cái gì bất ngờ lắm à.!" Ngô Tuyết cười khinh nói. "Người trong sạch nhất Lục gia, đúng nếu nố về độ ác thì cô ta không giết người
Chỉ hại đời một người con gái."
"Là sao.? Cô nói rỏ được không.?"
"Haizzz dù sao cũng phải nói, danh dự đã mất từ khi ở Hawaii rồi. Vậy giờ nhắc lại cũng không sao.!" Ngô Tuyết ngao ngán nói.
"Đừng...đừng...tôi xin lỗi.... Ngô Tuyết đừng nói.!"Lục Bạch Bạch hốt hoảng.
"Cô ta không giết người. Nhưng đã hại một người con gái mới 17 tuổi, là bạn thân của cô ta mất đi cái thứ quan trọng nhất của người con gái. Làm cô gái ấy chết hụt rất nhiều lần. Không những vậy còn ép người con gái đó phá hoại hôn nhân của đứa em gái cô ta Lục Niệm Niệm, cô ta dùng cái chuyện đau khổ của người con gái ấy để uy hiếp." Ngô Tuyết im lặng một lúc rồi nói tiếp. " Cô gái ấy phải làm theo, nhưng kế hoạch không thành công. Nhưng may mắn thay cô gái ấy đã nhận được sự tha thứ từ cô Lục Niệm Niệm, vì cô gái ấy đã kể cho cô Lục Niệm Niệm biết được lí do việc làm của cô gái đó.!" Ngô Tuyết bổng dưng im lặng. Cao Thành đứng ở phía sao vô vai vợ mình như tiếp thêm dũng khí cho cô vợ mình.
"Có lẽ mọi người sẽ không tin chuyện này nhưng nó là sự thật, sau khi được tha thứ thì cô gái đó cũng tìm được tình yêu của mình, là cái người đàn ông lấy lần đầu và là người đàn ông duy nhất nằm chung giường với cô ấy nhiều lần..!"
"Cô Ngô, vậy người con gái đó là ai.!?"
"Đúng vậy cô gái đó là ai.?"
"Cô gái đó là tôi, và người đàn ông tôi nhắc đến là người đang đứng phía sau tôi.! Cao Thành.! "
"Thật thật không.?"
"Cô không sợ những câu nói ác ý dồn về phía cô khi cô nói những việc này ra à.?"
"Cao Thành tôi thì sợ ai. Người con gái của tôi mà tôi không bảo vệ được thì sao lại mang danh là Cao lão đại.!" Cao Thành bình thản nói.
Chưa chờ mọi người hỏi thêm thì màng hình TV chiếu thêm một đoạn video, có 2 thân ảnh là Tiêu Mặt Đằng và Lục Bạch Bạch,
"Cậu đánh cắp thông tin của công ty Hàn Thị cho tôi.! Bao nhiêu tiền tôi cũng trả.!" Tiêu Mặt Đằng nói
"Thật sự là bao nhiêu cũng trả.?" Người đàn ông toc vàng hỏi lại.!
"Đúng.!" Lục Bạch Bạch lên tiếng.
"2 tỉ.!"
Tiêu Mặt Đằng : "Cậu định ăn cướp à.!"
"Không.! Anh nghĩ công ty Hàn Thị dễ đột nhập vào à. Nếu không vào được thì anh cũng phải chuyển phí bồi thường thời gian cho tôi là 500 triệu.!"
Lục Bạch Bạch: " Cậu đùa à.? "
"Chốt hay không thì nói.!"
Tiêu Mặt Đằng: "Chốt vậy đi, dù sao lấy được thông tin của Hàn Thị thì 2 tỉ có là bao.!"
- Cứ vậy bằng chứng 2 lần Tiêu Mặt Đằng và Lục Bạch Bạch 2 lần thuê người hack vào công ty của Hàn Hạo Thiên được phát lên. Sao cùng là một hình ảnh chibi tóc vàng hiện lên với dòng chữ " Happy Lunch " ( buổi trưa vui vẻ)
Mọi thứ còn đang lộn xộn thì không biết từ đâu mà cảnh sát đã ập vào, đưa đám người, Lục Cố, Dương Bạch Mỹ, Tiêu Mặt Đằng và Lục Bạch Bạch đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.