____________
Bỏ mặc mọi chuyện lùm xùm ở căn phòng ấy.
Anh bế cô đến phòng ăn. Dù sao sáng giờ cũng
chưa ăn sáng...
4 người cùng nhau ăn sáng nhưng cũng không ai
nói với ai chuyện gì chỉ tập trung ăn.
Ăn xong thì cùng ra biển chơi, thay quần áo
xong thì Mộc Tuyết Vân và Nam Cẩn Phong
xuống biển chơi trước. Anh và cô ngồi nói
chuyệnvới nhau. Được một lúc thì cô bảo anh xuống biển để nhặt ốc và nghêu sò cùng Nam Cẩn Phong và Mộc Tuyết Vân để tối nay nướng ăn.
Anh không đồng ý nhưng cô nói miết thì anh
cũng đồng ý...
Cô đang thư giản thì thấy Ngô Tuyết đứng lắp
lóa một góc. Như muốn đến chỗ cô nhưng
không dám. Cô rời khỏi ghế, đi đến chỗ Ngô
Tuyết. Cô vừa đến chỗ Ngô Tuyết, Ngô Tuyết
ngập ngừng nói.!
"Tôi..tôi.. có thể nói chuyện với cô không, yên
tâm tôi không hại cô đâu."
Ánh mắt Ngô Tuyết lúc ấy thật sự rất đáng
thương.
"Được.! Đi theo tôi" cô điềm đạm nói.
Nói rồi cô bước đến chiếc ghế lúc nảy, Ngô Tuyết
cũng chậm rãi đi theo.
"Cô nói đi" cô tỏ ra gương mặt chán nản.
"Tôi xin lỗi. Chuyện... lúc sáng là do có người bảo
tôi làm." Vẫn đôi mắt buồn bã ấy.
"Ai bảo cô làm." Tiểu Niệm hỏi.
-"Để tôi nói cô nghe chuyện này trước.!"
-"Được tùy cô vậy.!"
-"Cô có biết Hạo Thiên từng yêu một người con
gái không.?"
-"Tôi biết..!"
-"Anh ấy yêu cô gái đó nhiều lắm, vì cô ấy. Anh
ta đã từ chối rất nhiều người. Kể cả tôi.! Nhưng
cô, cô đã cảm hóa được anh ấy, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-tai-han-thieu/162261/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.