Editor: Chi Misaki
Kỳ thi cuối kỳ kết thúc, đa số sinh viên đều lục tục trở về nhà, ký túc xá cũng dần dần trở lên yên tĩnh.
Văn Sâm đặt vé xe tại tối ngày mai, anh hiện tại không nhẫn lại lắm. Sau khi thi xong môn cuối cùng, anh liền cảm thấy mình có gì đó không đúng lắm, hình như là bị cảm rồi.
Thi xong, anh trở lại phòng ngủ, trực tiếp lên giường. Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, liền nghe được tiếng người gõ cửa, anh bò xuống giường, cảm thấy được toàn thân vô lực, dép lê cũng không xỏ được, vịn giường đi tới cửa, mở cửa, ánh mắt hoa lên.
Mục, Mục Thiên Thành...
Mục Thiên Thành mặc chiếc áo lông bụi bẩn, hỏi: “Anh tôi có ở đây không? Mục Thiên Dương ấy.”
“Nghỉ rồi...” Văn Sâm suy yếu trả lời, “Cậu ấy về nhà rồi.”
“A....” Mục Thiên Thành cào cào đầu, xem ra chỉ có thể về nhà thôi. Cậu lần này cũng chỉ có thời gian một ngày, không dám đối mặt với Mục lão gia. Bất quá, qua năm mới, tốt xấu gì cũng phải về nhà một lần...
Anh đang chuẩn bị đi, lại nhìn thấy Văn Sâm chống bàn, cả người đều suy sụp, vừa thấy liền biết sinh bệnh rồi. Tốt xấu gì cũng là bạn học của anh trai, cậu cũng không thể thấy chết mà không cứu! Thế là cậu liền đi vào: “Anh không sao chứ?”
Văn Sâm quay đầu lại nhìn cậu, ánh mắt mang chút tham lam thật giống như sau đó cậu sẽ biến mất. Nhưng tất cả cũng chỉ là nhìn thôi, còn tình cảm trong lòng...Thật không có biện pháp thổ lộ....
Hốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/794114/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.