Sáng sớm hôm sau, Mục lão gia ở trong sân đánh quyền, một lát sau Kim lão phu nhân cũng xuất hiện, hai người cùng đánh Thái Cực Quyền, xong rồi cùng nhau trở về phòng, trên đường kể lại chuyện cũ. Ăn điểm tâm xong rồi, không biết có câu nào không đúng, hai người lại ầm ỹ lên. Càng ầm ỹ hai người lại càng có tinh thần, thế nhưng lại là so ai mạng dài hơn.
Bọn tiểu bối nhìn buồn cười, bất quá thấy bọn họ tinh thần tốt, cũng yên tâm.
Hai người cũng không phải thật kết thù kết oán, ầm ỹ trong chốc lát, lại hợp nhau đoạt đứa nhỏ của Uyển Tình lại đây. Uyển Tình và Thiên Dương vì biểu hiện hiếu tâm, không thể không đem đứa nhỏ giao ra. Mới đầu thì hai người ở bên cạnh, cũng không tính là bỏ lại đứa nhỏ. Chơi một trận, đứa nhỏ cũng không để ý đến hai người bọn họ, tâm tình bọn họ liền mất mát đứng lên.
Mục Thiên Dương nhớ tới một chuyện, lôi kéo Uyển Tình ra ngoài.
Uyển Tình nghi hoặc hỏi: “Làm cái gì vậy?”
Mục Thiên Dương nói: “Mang anh đi xem chỗ ở lúc trước của em đi.”
Uyển Tình ngẩn ra, đoán là anh muốn nhìn một chút nơi đứa nhỏ lớn lên, nhưng lại sợ anh cùng người Từ gia dấy lên xung đột, còn có chút do dự.
Mục Thiên Dương nhìn ra sự do dự của cô, lười cùng cô tranh luận, trực tiếp đi ra ngoài. Uyển Tình nhớ tới người nơi này mỗi dịp họp chợ sẽ đi lên trấn trên buôn bán, hôm nay vừa đúng là ngày họp chợ, đoán rằng mẹ Từ bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/794022/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.