“Hôn nhân đại sự của anh đều để cho em làm, em còn muốn làm nhiều chuyện?” Mục Thiên Dương hỏi.
Uyển Tình sửng sốt, giận dữ nhìn anh.
Anh cười to: “Cuộc đời thôi, chủ yếu có chút phiền não, mà em là phiễn não ngọt ngào của anh, một chút em cũng không muốn thêm cho anh, anh mới sầu, như vậy mới cảm thấy được chính mình rất vô dụng, cuộc đời nhạt nhẽo như nước...”
“Nhưng quá nhiều phiền não rồi, người sẽ mệt.”
“Sao em lại lo lắng anh mệt?” Mục Thiên Dương hỏi: “Một chút anh cũng không phiền. Lúc anh mệt, chỉ sợ em không thích anh... mà em hiện giờ yêu anh, anh còn mệt thế nào nữa? Chính xác là, em chắc sẽ không biết phân tích thị trường chứng khoán, không viết ra, thậm chí tốc ký cũng không, so với những nữ cường nhân ở những công ty đó, đúng là kém xa. Nhưng nếu anh muốn một người vợ như thế, trực tiếp kêu bộ phận nhân sự lấy hồ sơ ra sát hạch là được, sao còn muốn tìm em?”
Uyển Tình đầu đầy vạch đen, vợ cũng có thể cho khảo hạch sao?
“Đương nhiên, nếu vừa lúc đó em ở trong công ty của anh, chắc chắn anh cũng sẽ tìm đến em.” Mục Thiên Dương thở dài: “Dù sao tiền trên tay em rồi, khi đó em chỉ biết đi làm, chắc sẽ không nấu cơm giặt quần áo, chắc sẽ không lam fvongf tay, anh còn không phải chỉ cần thích em sao?”
Uyển Tình gật đầu: “Đều là lần đầu tiên, chúng ta cùng nỗ lực lên.”
“Uhm.” Mục Thiên Dương thật sự gật đầu: “Anh sẽ cố gắng.” Anh cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/794012/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.