“Ưm” Uyển Tình ngơ ngẩn, thản nhiên lên tiếng, nhớ tới ngày đó sau khi nói chuyện với Mục lão gia, cô cùng Mục Thiên Dương ở chung một chỗ, khẳng định chưa từng nói qua với Mục lão gia. Mục lão gia bây giờ là tìm anh nói chuyện đi? Cô áp chế bất an trong lòng, nói: “Ông hẳn là ăn cơm rồi, anh nhớ phải tìm gì đó ăn nhé.”
“Chỉ có em tốt thôi.” Mục Thiên Dương cúi đầu cười, cúp điện thoại.
Uyển Tình cũng cúp điện thoại, bất quá cảm thấy trong lòng có một tảng đá đè ép.
Thiên Tuyết hỏi: “Làm sao vậy?”
“Ông gọi anh ấy về, không đến ăn cơm nữa.”
“Ta đây có thể ăn nhiều một chén.” Mục Thiên Thành nói.
Thiên Tuyết không nói gì liếc anh một cái, nói với Uyển Tình: “Phỏng chừng có chuyện quan trọng đi, chúng ta ăn của chúng ta. Dù sao cậu phải tin tưởng, anh ấy tuyệt đối sẽ không đi ra ngoài làm loạn!”
Uyển Tình nghẹn một chút, có chút không biết nói gì. Không cần ở trước mặt trẻ con nói mấy thứ như “làm loạn” a!!!
Mục Thiên Dương về nhà, bị Mục lão gia hỏi chuyện kết hôn của Uyển Tình. Mục Thiên Dương sửng sốt, nghĩ sớm hay muộn cũng phải nói rõ mọi chuyện, nếu Uyển Tình bắt đầu, thì anh sẽ kết thúc vậy.
Mục lão gia lẳng lặng nghe, nghe xong, rõ ràng thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Thì ra là thế. Ta xem con bé cũng sẽ không làm gì xằng bậy, nhưng thật làm khổ nó. Các ngươi khi nào thì bắt tay làm nốt thủ tục, cử hành hôn lễ—— ngươi sớm nên kết hôn! Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793997/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.