“A?” Sở Duy nghe được đoạn trước rất rõ ràng, ba chữ cuối như tưởng là mơ: “Vị hôn thê của cậu là ai?”
Mục Thiên Dương cười, nhẹ giọng nói: “Đinh Uyển Tình.”
“Nga........” Không phải con nhóc người tình của cậu đó sao, đã thăng cấp lên thành vị hôn thê? May mắn lúc trước không có nghe lời lão đại đi giải độc giúp cô ta.......... Chậc chậc!
“Đã làm phiền anh rồi, bao nhiêu tiền tôi trả.”
“Hắc hắc, chuyện tin tức tôi giúp cậu ngó chừng, dù sao cũng một câu nói thôi. Thế nhưng muốn điều tra cái khác, biết được chỉ có lão đại của chúng tôi, tôi cũng không dám tự tiện điều dộng người.”
“Được, tôi sẽ gọi cho anh ta.”
“Không cần, cậu trước cứ chăm sóc.....Khụ, chăm sóc tiểu tâm can của cậu đi, tôi nói với anh ấy một tiếng là được. Nếu có vấn đề gì, sẽ nói cho cậu biết sau.”
Mục Thiên Dương nói một tiếng”cảm ơn”, rồi cúp máy, đi đến bên người Uyển Tình: “Đừng lo lắng, không có việc gì.”
Uyển Tình lắc đầu: “Hung thủ nhất định biết chuyện của chúng ta.... Hắn có thể nói cho mẹ em biết không? Nghĩ muốn vơ vét tài sản của mẹ? Kia lúc mẹ đi......”
“Sẽ không!” Mục Thiên Dương ôm cô: “Chuyện này còn chưa có rõ ràng, em không cần nghĩ lung tung!”
Uyển Tình hét lớn: “Em không muốn lúc mẹ đi còn không yên lòng!”
Mục Thiên Dương ngẩn ra, dường như đã hiểu rõ nỗi lòng của cô, đáy lòng dâng lên một cảm giác sợ hãi.
Uyển Tình bỗng nhiên trở nên rất phiền chán. Nếu mẹ biết chuyện của cô và Mục Thiên Dương, nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793911/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.