Mục Thiên Thành nghi ngờ hỏi: “Lần trước chơi bóng không phải cậu mang theo Chu Linh đi sao? Sao, không cần cô ta nữa hả? Còn cậu, gần đây không phải quen với Triệu Mỹ Na sao, chia tay rồi à? Qúa là không tốt...”
“Khụ, đột nhiên mình nhớ tới ba mình bảo về ăn cơm, mình đi trước!”
“Mình cũng nhớ ra có chút việc, đi trước đây...”
Tất cả mọi người chạy, trong lòng Mục Thiên Thành cười lạnh: “Nghĩ muốn bắt nạt em mình, muốn chết hả!”
Xoay người, anh lấy lòng cười: “Em gái, sao lại trở về một mình, chị dâu nhỏ đâu?”
Thiên Tuyết nói: “Cô ấy có chuyện không tới được? Sáng sớm anh đã đến trường học, tận hưởng thế giới hai người!”
“ÔI, như vậy chắc không để chúng ta có cháu chứ?”
Thiên Tuyết sửng sốt, thận trọng nhìn anh: “Nói không chừng... anh muốn kết hôn với Uyển Tình, qua nửa tháng nữa là Uyển Tình tròn hai mươi tuổi, tuổi đã đủ rồi, nếu không thể dùng thủ đoạn bình thường bức hôn cô ấy, chỉ có thể có con mới cưới được rồi.”
Mục Thiên Thành rùng mình một cái: “Qúa tàn bạo rồi!”
Ngày hôm sau,, anh và Thiên Tuyết đến thành phố C, nói với Văn Sâm là ra ngoài chơi. Vừa lúc, hiện giờ hình tượng của anh trong lòng Văn Sâm đang mê hoặc, Văn Sâm không chút nghi ngờ anh.
Trước kia vẫn cảm thấy người này có chừng mực, hiện giờ càng ngày càng đi trở về, tuyệt không đáng tin. Văn Sâm đã tuyệt vọng với anh, cực kỳ ổn trọng với bản thân, xem như góc bù, bù cho anh đi!
Mục Thiên Thành đến thành phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793860/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.