Edit: minhhy299
Trong lòng Thiên Tuyết lộp bộp một chút, chỉ có Lý Ức? Nếu như làngười khác lục lọi đồ của các cô, Lý Ức có thể không phát hiệnsao? Phát hiện thì tại sao không nói? Hay là cô ấy là đồng đảng? Hoặc là, căn bản không có đồng đảng?!
Thiên Tuyết không muốn nghĩ xấu cho người khác, huống chi đã làbạn cùng phòng hơn một năm với Lý Ức. Cô lắc đầu: “Hẳn chỉ là trùnghợp thôi? Rất nhiều nữ sinh đều thích nghiên cứu quần áo, xem tạp chí,nhận ra cũng không kỳ quái. Cho dù có người tự mình mặc qua, cũngkhông kỳ quái đâu?”
Uyển Tình gật đầu: “Cậu nói đúng.” Cô cũng không nguyện nghĩ xấucho người khác, hơn nữa các cô và Lý Ức không có chuyện quá đánggì.
Liễu Y Y lấy cơm trở về, nói với các cô: “Bé hoa hồng nhỏ sáng sớm hôm nay đăng cái IP kia, hẳn là máy tính tư nhân, tớ đã cho cô tamột loại ngựa gỗ*, nếu như là người của trường học chúng ta, nói khôngchừng sẽ nghe được tin tức.”
*theo mình hiểu ở đây là một loại vi-rút gì đó
Thiên Tuyết nhìn cô: “Cậu còn có thể cho một loại ngựa gỗ? Vậy có phải quá khủng bố hay không?”
“Giống như bình thường, ăn cơm trước đi.” Liễu Y Y tự mình mở hộpcơm ra, “Tớ cảm thấy, có thể là người quen làm, các cậu tốt nhất cẩnthận một chút.”
Hai người sửng sốt, đều nhìn cô: “Cậu cho rằng là ai?”
Liễu Y Y lắc đầu, cúi đầu ăn cơm, rốt cuộc nói không ra được một câu.
Thiên Tuyết nghĩ nghĩ, quyết đoán đóng gói đống đồ kia chia cho MụcThiên Dương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793842/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.