Mục Thiên Thành lại hỏi: “Chỉ cho phép anh cái gì?”
“Không có gì. A Thành là chúng ta gia lái xe thôi, vừa mới cái kia là họctrưởng trường chúng ta, em nhận thức bọn họ không kỳ quái nha! Nếumuốn nói là quen, Uyển Tình có vẻ quen bọn họ đấy! A Thành lúctrước vẫn lái xe cho cậu ấy, học trưởng và cậu ấy đã quen biếttrước khi vào đại học, mẹ bọn họ là bạn bè, coi trọng cả ——ách......”
Cô nhìn Mục Thiên Dương và Uyển Tình, không dám nói, yên lặng thối lui đến một bên. Ô ô ô, cô không phải cố ý......
Mục Thiên Thành vừa thấy, má ơi, không khí sao có hơi quỷ dị vậy? Anh cũng không dám nói chuyện.
Tâm tình Uyển Tình không hiểu có hơi áp lực, ngắm Mục Thiên Dương vài lần,thấy biểu tình anh lãnh khốc, cũng không biết anh vui hay giận, cũngkhông dám đi trêu chọc anh, cả đêm không nói lời nào.
Mục Thiên Dương không dễ chịu, nghĩ cô xem trọng Quản Hạo Nhiên, cả người mất hồn, không để ý tới chính mình......
Vốn bắt đầu không cảm xúc, một bữa cơm ăn xong, cảm xúc cũng tới, sắc mặtcàng ngày càng kém. Về nhà, cả người đã muốn oán khí tận trời.
Thiên Tuyết và Thiên Thành nhìn đều sợ hãi, vụng trộm chuồn mất, trượtxuống. Mục Thiên Dương rốt cục có thể phát tiết, trừng đến người UyểnTình, nhớ tới phía trước bởi vì chính mình đụng chạm cãi nhau 2 lần,thiếu chút nữa ầm ỹ đến tình cảm thật vất vả thành lập lên sụp đổ,cho nên cũng không dám xằng bậy, ủ rũ phát cáu một chút sẽ không có, lôi kéo cô thấp giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793832/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.