Uyển Tình mân mê miệng, rầu rĩ nói: “Vậy cùng nhau tốt lắm……”
Nhìn biểu tình này của cô, Mục Thiên Dương đau lòng muốn chết, lập tức nói: “Tách ra! Tách ra! Em nói tách ra liền tách ra!”
Uyển Tình cười, ngẩng đầu hôn lên mặt anh: “Em đi đây.”
“Uh.” Mục Thiên Dương buồn bực rầm rì một tiếng, cảm giác cả ngườikhông thoải mái, đi ra phòng bên ngoài tắm rửa. Tắm xong, dạo quanhphòng khách một vòng. Thiên Tuyết bưng bánh ngọt, vẻ mặt bơ, xem tivi.
Anh nhịn không được nhíu mày: “Em xem em là cái bộ dạng gì!”
Thiên Tuyết phiêu liếc nhìn anh một cái: “Nguyên lai là anh dùng phòng tắm, em đang chuẩn bị đi.”
“Vậy hiện tại em có thể đi!” Mục Thiên Dương tức giận nói, xoay người về phòng, “Đi ngủ sớm một chút!”
Thiên Tuyết lẩm bẩm nói: “Thì ra không có tắm uyên ương……Thật đáng thương.”
Mục Thiên Dương trượt chân, thiếu chút nữa ngã sập xuống, quay đầu trừng mắt cô một cái.
Quay lại phòng, anh sấy tóc, Uyển Tình mới đi ra. Thấy cô quấn khănchum đầu, anh sấy khô tóc, đưa tay về phía cô: “Lại đây, anh sấy tóc cho em.”
“Chờ một chút rồi mới sấy.” Uyển Tình nói, cúi đầu kiểm trachăn, phát hiện mặt trên có bơ, mở ngăn tủ ra lấy một chiếc chăn đơn rađổi.
Mục Thiên Dương ngồi ở bên cạnh nhìn, thầm nghĩ: thực hiền lành trời sinh để trở thành vợ của anh, nga ha ha ha ha……..
Uyển Tình đột nhiên ngẩng đầu: “Anh lại đây giúp một chút.” Chăn rộng như vậy, một người kéo không hết.
Anh sửng sốt, vội vàng đi qua. Uyển Tình hoàn toàn coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793803/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.