Nụ hôn lưỡi xong xuôi, còn muốn sờ cô, tuyệt đối không được! Thiên Tuyết đẩy anh ra, Lý Kỳ Lâm sửng sốt một phen, sắc mặt có chút xấu hổ, vội vàng kéo tay cô: “Thật xin lỗi... anh anh ý loạn tình mê rồi!”
Thiên Tuyết bất mãn nhìn anh vài giây, vừa thẹn vừa tức lập tức tung cùi chỏ với anh: “Anh quy củ cho em!”
“Em còn nói!”
Hai người cãi nhau ầm ĩ, giống như lại tốt. Thế nhưng Thiên Tuyết cảm giác được rõ ràng không thích hợp ở đâu đó, Lý Kỳ Lâm có việc gì đó, anh vẫn nghi ngờ cô!
Thiên Tuyết thật sự không biết nên làm gì bây giờ nữa. Vấn đề giữa bọn họ không thể nói rõ ràng, không khí không tốt, liền nói này nói nọ để làm giảm bớt đi, nhưng sự việc cũng không được giải quyết!
Lại qua vài ngày, sau một hồi hôn nồng nhiệt, Lý Kỳ Lâm khàn khàn nói bên tai cô: “Anh muốn em...”
Thiên Tuyết sửng sốt vài giây mới hiểu được, mạnh mẽ đẩy anh ra: “Có phải nhanh quá rồi không?”
“Em cảm thấy nhanh sao?”
“Đương nhiên là nhanh, em không phải người tùy tiện như thế!” Cảm giác giọng nói của mình có chút cứng rắn, Thiên Tuyết hạ thấp giọng xuống: “Em còn chưa chuẩn bị tốt!”
Lý Kỳ Lâm im lặng một lát nói: “Cuối tuần là sinh nhật của anh.”
Thiên Tuyết không thể tưởng tượng nổi nhìn anh, anh muốn cô hiến thân làm quà tặng sao?
Đột nhiên cô cảm thấy không nhất định phải tiếp tục với anh nữa. Anh cho rằng anh là ai vậy? Cô là Mục Thiên Tuyết, dựa vào đâu mà muốn quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793784/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.