Edit: minhhy299
Thiên Tuyết cơm nước xong mới nhớ tới, Uyển Tình còn ngủ tại Isabella đấy! Trong lòng cô kêu một tiếng hỏng bét, vội vàng đuổi qua, Uyển Tình còn chưa tỉnh. Cô thở phào nhẹ nhõm, lay người dậy.
Uyển Tình mơ mơ màng màng đứng lên, đầu còn có chút mơ hồ: "Đã đến tiết học?"
"Ha ha......" Thiên Tuyết xấu hổ cười, cầm di động bên cạnh, "Đã tan học……"
Uyển Tình vừa thấy, năm giờ! Kinh hãi: "Cậu sao không gọi tớ?"
"Mình cũng không đi mà." Thiên Tuyết nói, "Mình cũng ngủ một chút, chưa ngủ nữa...... Hiện tại mới tan học mà, mình muốn đi lắm, ồn ào một trận lại đây đấy!"
"Cậu lại có thể trốn học!" Uyển Tình bắt lấy cánh tay cô, "Chính cậu trốn coi như xong, vì sao không gọi tớ dậy? Thầy giáo điểm danh làm sao bây giờ?"
"Yên tâm tốt lắm. Buổi sáng mình đã đưa căn cứ chính xác công khai của trường y cho lớp trưởng, một chút đến cậu cậu cũng sẽ không có chuyện, ngược lại là mình...... Nhưng thảm!"
Uyển Tình sợ run một chút, nói giống như dỗi: "Cậu xứng đáng!"
Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, người nào đó nghe nói trở về thành phố A đi vào: "Ở nháo cái gì?"
Thiên Tuyết nhìn thấy anh, tức giận xoay đầu, không để ý tới.
Uyển Tình vội vàng nói: "Anh đã trở lại?"
"Ừ." Mục Thiên Dương ném thẻ lên máy bay lên ngăn tủ, nhíu mày hỏi, "Lúc nào rồi, còn đang ngủ?"
"Em lập tức dậy liền." Uyển Tình đẩy đẩy Thiên Tuyết. Thiên Tuyết đứng lên, cầm quần áo đưa cho cô.
Mục Thiên Dương đi tới hỏi: "Không đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793745/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.