Edit: alone gob
Beta: minhhy299
Uyển Tình nghe xong câu cam đoan của hắn, rốt cuộc nói: “Là như vầy: Hiện tại mới năm thứ nhất, lại vừa khai giảng, nếu mỗi ngày em đều qua đêm ở bên ngoài, khẳng định sẽ làm người ta nghi ngờ………..”
Mục Thiên Dương quay đầu nhìn cô, bỗng nhiên cô không lên tiếng, không dám nói.
“Em muốn như thế nào?”
“Em….. Em không biết như thế nào……”Cô chính là chỉ có vấn đề nan giài này thôi, thật sự không nghĩ tới phải giải quyết như thế nào. Dù sao, hắn đồng ý, tự nhiên sẽ đưa ra một phương án giải quyết thuận tiện. Thấy hắn không nói lời nào, cô vội vàng nói, “Thôi, quên đi! Không có việc gì! Anh đừng tức giận……Anh đã nói không tức giận.”
“Anh đã tức giận.” Mục Thiên Dương bỗng nhiên giận dữ.
Uyễn Tình ngẩn ra, câm như hến.
Mục Thiên Dương bất đắc dĩ thở dài: “Được rồi, ngủ!”
“Ừ……” Uyển Tình nhẹ nhàng lên tiếng, nằm xuống bên cạnh hắn.
Hắn xoay người ôm lấy cô, hôn trên vai cô vài cái: “Anh sẽ suy nghĩ một chút……”
Uyển Tình vừa động, xoay người đối diện mặt hắn, mặt chôn ở ngực hắn, nức nở nói: “Cám ơn…..”
“Anh không thích hai chữ này, về sau không được nói!”
Uyển Tình cứng lại, không dám phát ra âm thanh nữa.
Ngày hôm sau Uyển Tình nhận được điện thoại của Quản Hạo Nhiên, hỏi cô khi nào thi đi mua máy tính. Uyển Tình dừng một chút, vừa lật lịch trên bàn, Quốc khánh được nghỉ dài hạn nhưng đã qua hơn phân nữa. Cô nhớ tới buổi sáng nghe Mục Thiên Dương nói chuyện điện thoại, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793727/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.