Uyển Tình lắc đầu.
“Vậy đi theo tôi mua đồ ăn?”
“A?” Đây là triển khai thần thông gì đây?
Từ Khả Vi vừa vặn ở bên cạnh, quay đầu nói: “Nên làm cơm trưa, Uyển Tình, con đi giúp Hạo Nhiên.”
“Hả….” Uyển Tình khép tạp chí lại đứng lên.
Từ Khả Vi nói với Quản Hạo Nhiên: “Trên cánh tay nó bị thương, đừng cho nó chạm phải.”
“Yên tâm đi.” Quản Hạo Nhiên nói, hướng Uyển Tình vẫy tay, đi ra khỏi cửa hàng bán hoa.
Uyển Tình theo sau, nói chuyện bác quái đi vào chợ. Cách cửa hàng bán hoa cũng không xa, nhưng cô không nghĩ tới, lại có thể có loại địa phương như vậy.
Quản Hạo Nhiên nói: “Bình thường các bà đều ăn cơm trong cửa hàng, cử một người đi mua cơm, về đến nhà làm, sau đó cầm đồ ăn đã làm xong đến cửa hàng, ăn ngay trong cửa hàng.”
“Hả. “Uyển Tình gật đầu. Tiếp theo không nói chuyện, tựa như người xa lạ. Thẳng đến khi mua đồ ăn, Quản Hạo Nhiên muốn mua một bó rau muống, cô mời mở miệng nói: “Cái này không đủ non.”
Quản Hạo Nhiên liếc nhìn cô một cái, cười: “Tôi không hiểu, em tới chọn.”
Uyển Tình liền đổi quán khác, tự cầm tiền, sau đó đi dọc theo đường chọn mua, thỉnh thoảng còn cò kè mặc cả. Quản Hạo Nhiên có chút đăm chiêu nhìn cô, khóe miệng nở ra nụ cười tươi.
Xách túi đồ ăn, Quản Hạo Nhiên liền mang cô về nhà, trên đường lại chỉ ngón tay: “Cửa hàng bán hoa là ở chỗ này, rất gần.”
“Ừ.”
Sau khi vào cửa, Quản Hạo Nhiên bắt đầu nấu cơm. Uyển Tình bưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793704/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.