Edit: Hanri
Beta: minhhy299
“Này ——" Mục Thiên Thành không vui, "Chạy trốn thì sao gọi là anh hùng hảo hán?"
"Anh thừa nhận anh tứ chi không có phát triển như em."
Mục Thiên Thành cắn răng: "Anh muốn nói ý nghĩ em đơn giản là được rồi."
"Đừng cãi nhau......" Mục lão gia chậm rãi mở lời.
Mục Thiên Thành lười quản, dù sao hắn thực thích phương thức rèn luyện thân thể này. Về phần anh họ, mặc kệ anh ấy!
-
Uyển Tình vừa mặc áo lông, chợt nghe thấy tiếng đập cửa. Cô sửng sốt một chút, bỏ áo khoác xuống bước qua, nhẹ nhàng kéo cánh cửa một cái.
Mục Thiên Dương đứng bên ngoài, hai mắt như diều hâu nhìn chằm chằm vào cô. Cô hơi kinh hãi, đang muốn lùi bước, hắn đã vươn tay ra, một tay bế lấy cô đi ra ngoài.
"A ——" Uyển Tình kinh hô.
Hắn bỗng nhiên hôn cô, nuốt tiếng ngân vào miệng mình.
Thiên Tuyết đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, thấy hai người ngoài cửa, có chút phản ứng không kịp.
Mục Thiên Dương nhìn cô ( Thiên Tuyết),chậm rãi đóng cửa lại. Thiên Tuyết không thể nhịn được nữa thở dài một tiếng, rồi nằm xuống giường tiếp tục ngủ.
Mục Thiên Dương ôm Uyển Tình đi vào phòng mình, ấn cô tại cánh cửa liền hôn. Uyển Tình vùng vẫy vài cái, nhớ tới mình không có quyền phản kháng, thì thả lỏng, tiếp nhận hắn.
Hắn hôn mặt của cô, ôm cô đến giường, cởi toàn bộ quần áo cô vừa mặc vào xuống. Uyển Tình rất sợ, vạn nhất bị người phát hiện thì làm sao bây giờ? Cô dùng hai tay chống đỡ hắn: "Em...... Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793646/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.