"Muốn cái này?" Mục Thiên Thành cầm môt con rối màu đỏ cho cô, là cáo đỏ ali trên mạng lưu hành.
"Muốn!" Thiên Tuyết làm nũng nói.
"Cho Uyển Tình chọn trước!"
"Tốt!" Lấy lòng Uyển Tình có thịt ăn!
Uyển Tình nói: "Tớ không cần."
"Phải cần!" Thiên Tuyết gầm nhẹ.
Uyển Tình đành phải chọn sói xám, bởi vì Thiên Tuyết muốn cáo đỏ trước.
"A...... Nguyên lai sói xám là của cậu." Thiên Tuyết ôm lấy ali, hung hăng yêu một chút, "Kỳ thật mình cũng rất muốn sói xám."
Uyển Tình vội vàng nhét qua: "Vậy cho cậu ——"
"Không cần!" Thiên Tuyết nói, "Sói xám lưu cho cậu đi!"
Uyển Tình ôm sói xám, nhìn bộ dáng nó xấu xí, quyết đoán cảm thấy cáo đỏ có vẻ có dễ yêu. Bất quá, cô vẫn là nhịn không được cười lên một tiếng.
"Mũ."
Mục Thiên Thành đưa cho cô một cái nón Noel, cô có chút ghét bỏ, nhưng người ta là Mục gia nhị thiếu gia...... Cô đành phải cầm lấy, Thiên Tuyết đều đội, cũng chỉ có thể đội. Ô...... Cảm giác thật ngốc!
Mục Thiên Thành cười hắc hắc, lại đem hai cái gối mềm mại cho các cô: "Đệm ngồi, đất lạnh!"
"Anh họ anh nghĩ rất chu đáo." Thiên Tuyết cầm cái gối đệm dưới mông, cảm thấy thoải mái hơn, "Ali này lại có thể là cái gối ấm tay!"
"Anh nhìn thật nhiều nữ sinh đi đường đều ôm, hẳn là rất ấm."
Thiên Tuyết đưa tay nhét vào, gật đầu: "Thật là ấm ~"
Uyển Tình phát hiện sói xám của mình cũng có thể nhét tay đi vào, lập tức thử một lần, quả nhiên thật thoải mái. À, nguyên lai Mục Thiên Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793630/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.