Thiên Tuyết vọt vào biệt thự, lớn tiếng ồn ào: "Anh họ! Anh họ! Anh ở đâu?"
Dưới lầu rống lên một lần, không có người, Thiên Tuyết tùng tùng tùng chạylên lầu, một lát sau lại chạy xuống, đứng ở trong phòng khách rống to:"Mục Thiên Thành, anh đi ra cho em!"
"Anh ở chỗ này" Tiếng nói trong trẻo từ cửa sổ sát đất ngoài truyền đến.
Thiên Tuyết cùng Uyển Tình quay đầu ——
"A ——" hai người đồng thời che mắt kêu, vùi mặt vào sô pha.
Mục Thiên Thành vô tội đi vào: "Ta cũng không phải không có mặc." Hắn chính là vừa mới bơi xong, chỉ mặc quần bơi mà thôi. Mọi người đều là xãhội văn minh người văn minh, làm sao ngạc nhiên?
Thiên Tuyết giận: "Anh còn không mặc vào! Anh bán thịt à?"
Vài giây phút qua đi......
"Anh mặc."
Thiên Tuyết cùng Uyển Tình thở dài nhẹ nhõm một hơi, vụng trộm mở một conmắt. Nam nhân trước cửa sổ sát đất kia, cơ bắp rắn chắc, dáng người cânxứng, thân hình tam giác ngược hoàn mỹ làm người ta huyết mạch sôi trào. Hắn mặc ở đâu? Hắn vẫn đang chỉ mặc một quần tam giác để bơi lội!
"A ————" Uyển Tình tiếp tục chôn đầu trên sô pha.
Thiên Tuyết cũng hét lên một tiếng, nhưng không có né, thay vào đó trừngthoải mái, đồng thời cầm gối ôm lên ném qua: "Mục Thiên Thành! Anh muốnchết! Uyển Tình nhưng là nữ nhân của anh em, anh dám trước mặt cô mặt lộ thịt ——"
"A!" Mục Thiên Thành khẽ kêu một tiếng, bừng tỉnh đạingộ nói, "Nguyên lai là chị dâu!" Nói xong, vài bước lớn phi thân lênlầu, không đến năm giây liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793613/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.