Mục Thiên Dương rất muốn cứ như vậy thả cô đi, nhưng thật sự không muốn cho cô cảm thấy được mình rất quan tâm cô, bắt đầu kéo cô đi lên lầu.
Thiên Tuyết thấy cô cư nhiên dùng mỹ nhân kế, giận dữ nhảy tới, ngăn bọn họlại: "Anh muốn cho cô trở về? Vậy phải mua cartier cho em!"
Mục Thiên Dương đau đầu, giằng co trong chốc lát, buông Uyển Tình ra, xoay người lại trở lại ngồi trên sô pha.
Uyển Tình vội vàng vô cùng đi tới, khẩn cầu nói: "Anh muốn tôi làm cái gì?Tôi đều làm tất cả! Tôi chỉ có thể gặp mẹ tôi ba ngày mà thôi, van cầuanh......"
Thiên Tuyết tức giận mà rống to: "Cô có cốt khí chưa? Quả thực là mất mặt nữ nhân của chúng ta!"
Mục Thiên Dương bất mãn hô to gọi nhỏ với Uyển Tình, ngẩng đầu trừng mắtnhìn cô một cái, đột nhiên hạ quyết đoán: "Như vậy! Các em đánh mộttrận!"
Cái gì? Hai người kinh ngạc nhìn hắn.
Mí mắt hắn cũng không nâng một chút: "Ai thắng, tôi đáp ứng với người đó. Thiên Tuyết thắng, tôi ——"
Còn chưa nói xong, hai người đột nhiên bổ nhào vào nhau. Vặn cánh tay, kéotóc, bàn trà cùng sô pha bị đụng vào binh binh lách cách, một hồi giótanh mưa máu.
Mục Thiên Dương trợn mắt há hốc mồm một hồi, bực bội ngồi trên ghế sô pha, nhìn các cô đánh.
Một hồi thời gian qua đi, Uyển Tình cưỡi ở trên người Thiên Tuyết, hunghăng nhéo mấy cái, đứng lên nhìn Mục Thiên Dương: "Tôi phải về nhà!"
Lúc này, Thiên Tuyết một cước đạp tới cô, bổ nhào tới đã đè cô lên ghế sôpha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tong-giam-doc/793563/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.