Chương trước
Chương sau
Huyền Thiên Băng đờ người, cách nói chuyện của Killian dễ gây hiểu lầm quá. Nói như thể đang bảo Hàn Tử Mặc của cô không phải người vậy.
“ Vậy Killian, anh rút ống thông dạ dày ra đi, xong rồi ra ăn cơm cùng chúng tôi? Còn Mặc cứ để anh ấy ở đây, chốc tôi lấy cháo cho anh ấy! ” Huyền Thiên Băng vừa rời khỏi cũng là lúc thời tiết mùa hạ chuyển sang mùa đông.
“ To gan nhỉ? Nay học cách mách lẻo rồi? ”
“ Tử Mặc, chị dâu.. vẫn còn ở bên ngoài đấy! ” Killian cười thầm trong lòng, cuối cùng cũng có người quản được cậu. Thằng bạn thân như tôi làm sao lại không nắm bắt lấy cơ hội này?
“ Rút nó ra, lần sau không được đặt cái này vào trong tôi một lần nữa. ” Hàn Tử Mặc gằn giọng, hắn chỉ là hôn mê, nhịn đói hai, ba ngày còn không được sao? Cớ gì phải đưa cái ống này vào, hệt như mất khả năng ăn vậy!
“ Ừ. Nói dễ nghe lắm, lúc phẫu thuật xong cậu cứ cái xác khô ấy, vô cùng thiếu dinh dưỡng. Một phần do mới phẫu thuật trước đây không lâu, lại do di chứng của lúc trước ăn không được. À, không phải cậu ăn không được mà là nhớ chị dâu quá ăn không vô! Đó là tâm bệnh, tôi không nói tới. Lần sau nếu cậu có như này, tôi vẫn sẽ đưa nó vào cơ thể cậu. ” Killian nghiêm nghị, dù sao thì lúc Hàn Tử Mặc như thế cũng là lúc hắn bất tỉnh. Killian lại xem xem hắn có thể làm gì!
“ Thử xem? Mau tháo ra đi, thật phiền! ” Hàn Tử Mặc cùng Killian không đôi co nữa.
[…]
Không quá lâu sau, Killian bước ra ngoài đỡ theo Hàn Tử Mặc. Không ngoài dự định, Hàn Tử Mặc đúng là đã có thể di chuyển nhưng không chắc chắn. Có lẽ do vết thương và vết khâu... Tên này quả là quái vật, chịu đau cũng giỏi thật!
Cái khiến Killian bất ngờ nhất là vừa ra đã chạm mắt Vũ... Ai kêu tên này đến vậy? Killian nhớ là bản thân đâu có nói hắn sống cùng anh đâu? Cũng đâu có rủ.
…Vài phút trước.
“ Zack, cậu sang nhà đối diện gọi Vũ sang đây ăn chung! ” Huyền Thiên Băng nói, nếu cô đoán không lầm, Killian ở đâu.. Vũ sẽ ở đó!
“ Hả? Làm sao chị biết được Vũ ở đó? ” Zack ngơ ngẩn, nén ở bên ngoài lâu như vậy ngoại trừ thấy người tên Killian bước ra khỏi căn biệt thự đối diện ấy thì có thấy Vũ đâu?
“ Nghe lời, đi đi. ”
“ Hứ, được rồi.. ” Zack trả lời ỉu xìu, hoàn toàn không cam tâm mà đi.
“ Jira, em dọn cái này ra giúp chị... ”
... Biệt thự đối diện.
* Ting, ting * * Ting, Tinh. * - *Cốc, cốc* *Cốc, cốc* Zack liên tục nhấn chuông rồi gõ cửa, đáp lại là không gian im phăng phắc.
Aizz, mấy việc khó cứ đưa cho Zack là thế nào? Mặc kệ vậy!
“ Vũ! Tôi là Zack, Alice muốn anh sang ăn cơm. Muốn thì đi không thì thôi. ” Zack nói lớn, cười nhạt còn không biết là trong đó có người không nữa kìa! Ngay lúc Zack quay lưng, cửa vậy mà mở rồi?
[…] Hiện tại.
Đó là lý do Vũ ở đây, Killian tự nhiên thấy có hơi khó xử. Huyền Thiên Băng tiến lại, nắm lấy Hàn Tử Mặc.
“ Anh lại kia ngồi đi, tôi dìu Mặc. ” Huyền Thiên Băng dồn trọng tâm của hắn về phía cô, thuận lợi đến bàn ăn.
Lúc ngồi xuống ghế, Hàn Tử Mặc vẫn ngồi như bình thường làm ai ai cũng bất ngờ... Không phải lúc này Hàn Tử Mặc nên cẩn thận e dè sợ tổn thương vết thương hả? Sao lại mạnh bạo như vậy được..?
“ Quả nhiên là chồng của đại tỷ, quá yêu nghiệt! Nào nào, nâng ly! ” Zack mở lời cho bầu không khí náo nhiệt nhưng bị Huyền Thiên Băng ngăn cản.
Huyền Thiên Băng đánh nhẹ Hàn Tử Mặc một cái, dằn mạnh ly xuống bàn, giọng không chút nhân nhượng: “ Hôm nay, không ai được uống rượu, tất cả đều phải uống nước lọc hoặc nước ngọt. Có ý kiến thì ra ngoài solo 1-1. ”
“ Hả..? ” Zack bất mãn, vui thế này mà không cho uống rượu.. Uổng công chuẩn bị một bữa lớn!
“ Cậu không đồng ý? ”
“ Không, em đồng ý chứ! ” Rượu thì thích thật nhưng mạng quan trọng hơn.
“ Vậy, những người còn lại? ”
“ Anh không ý kiến. ”
“ Tôi cũng vậy. ”
“ Ừ. ”
“ Em như mọi người. ”
Lần lượt là Hàn Tử Mặc, Killian, Vũ, Jira lên tiếng. Dưới uy áp như núi của Huyền Thiên Băng thì không ai là có ý kiến. Uy áp ở đây nghiêng về tôn trọng, không phải là thứ uy hiếp.
“ Bắt đầu ăn thôi chứ nhỉ? ” Nghiêm cũng nghiêm rồi, thoải mái được thì thoải mái. Huyền Thiên Băng mở lời, tâm trạng cô đang rất vui vẻ!
Thế là mọi người bắt đầu nháo nhào lên, Zack liên tục gắp cho Jira. Jira cũng không ăn được nhiều như vậy liền ép Zack ăn hết. Tạo nên một khung cảnh vô cùng đẹp.
Riêng Vũ cùng Killian, Vũ mải mê nhìn người ta. Mỹ vị trước mắt không nhìn lại chỉ u mê mỹ sắc của mỹ nam thôi... Giờ mới biết Vũ là cái loại háo sắc như vậy! Bị nhìn chằm chằm đã vô cùng khó chịu rồi Vũ còn chiêm thêm một ánh mắt ham muốn khiến Killian nuốt không trôi. Thật là... Cái cảnh nam nam ngượng ngùng này bổ mắt quá!
“ Khụ, nhìn người khác đã đủ chưa? ”
Hơ, quên mất, bên cạnh cô hình như còn một đại ma vương siêu keo kiệt nhỉ?
“ Nhìn đủ rồi, bây giờ nhìn anh sao? ”
“ Nhìn anh không no, em mau ăn đi! ”
“ Được, đây là cháo em đặc biệt mua cho anh! ”
“ Ừ, anh ăn. ”
“ Đây là thức uống! Có nước ép và sữa, anh muốn uống cái nào? ”
“ Tùy ý. ”
“ Hay là uống nước ép đi? ”
“ Ừ.. ”
“ Cháo này rất nóng, anh phải cẩn thận. "
“ Ừ.. ”
“ Sao em nói gì anh cũng ừ hết... *chụt* ” Vài giây, mặt Huyền Thiên Băng đỏ chót... Hàn Tử Mặc vậy mà lại hôn cô trước bao nhiêu người! Vô sĩ, còn, còn phát ra tiếng nữa!
???????
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.