Huyền Thiên Băng đang đi dạo quanh khu vườn hoa thì Quỷ Y bước đến. Huyền Thiên Băng cũng không nói gì đến Y, Quỷ Y thì lẳng lặng theo sau cô. Đi một hồi lâu, Huyền Thiên Băng nhìn say đắm những bông hoa, đột nhiên cô lại có chút ganh tị với những bông hoa này.. Có thể sống một cuộc sống yên bình vô âu vô lo như thế cũng rất tốt.. Mặc dù chẳng thể di chuyển được nhưng vẫn đỡ hơn cái thế giới khắc nghiệt này rất nhiều.
“ Em thích hoa? ” Quỷ Y bước lên phía trước định ngắt một bông cho cô thì bị cô ngăn lại.
“ Không hẳn là thích, đừng ngắt hoa như thế. ” Huyền Thiên Băng vẫn cầm chặt tay Y không buông, một bông hoa cho dù có đẹp đến mấy.. khi bị ngắt đi cũng chỉ còn lại tàn sắc mà thôi.
“ Được. ” Quỷ Y gật đầu đồng ý, Y nghĩ cả quãng đời sau này sẽ không bao giờ ngắt hoa nữa. Đơn giản là vì Ám Dạ không thích.
Huyền Thiên Băng cũng cười tươi cho qua cô vẫn cứ tiếp tục nhìn ngắm những bông hoa, cho đến khi cô ngừng lại và nhìn lên bầu trời. Bầu trời hôm nay thật sự rất đẹp, đây là lần đầu tiên cô ngắm bầu trời đêm ở đây. Mặc dù đã ở đây rất nhiều năm nhưng Huyền Thiên Băng chưa bao giờ thảnh thơi đi tham quan, thoải mái đi dạo và ngắm nhìn mọi thứ cả. Trước đây cô quá bận để có thể làm những việc này, nó rất đơn giản với nhiều người nhưng lại xa xỉ với cô. Huyền Thiên Băng mỉm cười, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-toi-la-em/1732227/chuong-134.html