“ ... ” Huyền Thiên Băng im lặng nhìn Hàn Tử Mặc, nhìn một lúc lâu khiến Hàn Tử Mặc phải lên tiếng hỏi: “ Sao em lại không nói gì? Vẫn giận anh à? ”
“ Không, em chỉ là không biết nên nói gì thôi. Đi ngủ đi! Em mệt rồi. ” Huyền Thiên Băng dùng tay bóp bóp má Hàn Tử Mặc, một hành động nhỏ nhoi nhưng chứa đầy tình yêu thương.
“ Trước khi ngủ phải làm gì nào? ” Hàn Tử Mặc cười khẽ.
“ Hừm.. Để nhớ xem.. Trước khi ngủ phải ôm anh, hôn anh, chúc anh ngủ ngon và nói yêu anh! ” Huyền Thiên Băng phải vận dụng tất cả trí nhớ còn sót lại mới có thể nhớ ra những gì Hàn Tử Mặc đã từng nói. Bởi hôm đó hắn còn ghen với cái gối cơ mà!
“ Vậy sao còn chưa thực hiện nữa? ” Hàn Tử Mặc đưa mắt nhìn Huyền Thiên Băng ý bảo cô mau chóng hành động đi! Hắn đã chẳng còn kiên nhẫn nữa rồi!
“ Được, sao anh lại cứ gấp lên. Em đã đi đâu đâu? ” Huyền Thiên Băng đau đầu nói, Hàn Tử Mặc cái tên này ngày càng mất kiên nhẫn mà!
Không dám để Hàn Tử Mặc đợi lâu, Huyền Thiên Băng nhanh chóng đặt một nụ hôn trên môi Hàn Tử Mặc nhưng cũng rất nhanh đã rời môi hắn khiến khuôn mặt hắn đầy vẻ hụt hẫng, xong cô tiếp tục hành động thứ hai chính là ôm!
Vừa ôm lại vừa vỗ lưng Hàn Tử Mặc vài cái rồi cất giọng ngọt ngào: “ Ngủ ngon nhé, yêu anh. ”
“ Yêu em quá đi! Bảo bối ngủ ngon nhé! ” Hàn Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-toi-la-em/1732175/chuong-82.html