Chương trước
Chương sau
Lúc Huyền Thiên Băng giơ súng lên chĩa vào Hàn Tử Mặc, hắn ngay lập tức nhìn thấy vết thương trên cổ tay cô. Cơn giận vốn chưa nguôi nay lại bộc phát.
Huyền Thiên Băng cảm nhận ra sát khí rất nặng.. khiến cô rùng mình, nói: “ Bắt đầu đi. ”
“ … ” Hàn Tử Mặc ngầm gật đầu, ra lệnh thuộc hạ chuẩn bị bắt đầu.
“ Mời mọi người đi theo tôi. ” Killian dẫn đầu, đưa tất cả đến một căn phòng với kết cấu cực kỳ quái lạ, điều đặt biệt là nó như một căn phòng điều khiển đầy máy móc.
Cô đột nhiên bị Hàn Tử Mặc kéo tay bước vào một cái vạch kẽ, Huyền Thiên Băng ngơ ngác nhìn cái tên thủ lĩnh Thần Tử này, cô nghĩ hắn không biết ngại là gì à?
“ Khởi động máy đi, cấp độ của lão đại đấy. ” Killian cất giọng nói.
Căn phòng này là nơi luyện tập bắn súng của các thành viên cấp cao của Thần Tử, chia làm nhiều cấp độ. Riêng cấp của Hàn Tử Mặc là một loại cấp không thể nào chơi được... vì nó quá nghịch thiên đi.
“ Không công bằng chút nào. ” Huyền Thiên Băng lên tiếng. Quả thật là quá không công bằng, ngay cả cấp độ cũng là làm riêng cho hắn thì làm sao cô có cửa thắng đây?
“ Nếu Ám Chủ không thích thì có thể đổi người. ” Hàn Tử Mặc mỉm cười nói.
“ Đừng có mơ. ” Huyền Thiên Băng cảm thấy mục đích của tên này quá là rõ ràng đi, chỉ đích danh Quỷ Y đấu mãi.
“ Xin chào, huấn luyện vui vẻ. Bắt đầu. ” Tiếng nói của hệ thống vang lên.
* Rầm.. Rầm.. * Từ phía dưới những tấm bia trồi lên chuyển động một cách rất nhanh.
“ 5 giây quan sát. ” Tiếng hệ thống tiếp tục vang lên.
Huyền Thiên Băng chăm chú nhìn, những tấm bia điện tử kia gồm có 5 tấm, 2 tấm thật 3 tấm giả. Chuyển động về phía sau, bên trái, bên phải không theo bất kì quy luật nào. Nếu cô đoán không nhầm thì tấm bia kia là thật, 7 giây nữa nó sẽ chuyển động về hướng 10 giờ! Huyền Thiên Băng vốn không quá giỏi bất kì cái gì nhưng riêng việc quan sát tình hình là cô rất giỏi, giỏi đến không ai bì được.
Đây là cấp độ dành riêng cho Hàn Tử Mặc nhưng hắn vốn chẳng thèm quan tâm, hắn chưa bao giờ chơi thử cái trò này thì làm sao bất công với Huyền Thiên Băng được? Cái này là công bằng!
Hệ thống thông báo: “ 5 giây quan sát kết thúc. Huấn luyện cấp S. Bắt đầu. ”
Hàn Tử Mặc cùng với Huyền Thiên Băng nhanh chóng lao về phía trước, cả hai đã dành cho bản thân một mục tiêu riêng. Hàn Tử Mặc di chuyển rất khó nắm bắt, trong khi tấm bia vẫn ở phía xa hướng 3h thì hắn đang ở hướng 8 giờ rồi tiếng * đoàng * vang lên. Vậy mà lại trúng rồi! Trong vòng vài giây khi viên đạn phóng tới chiếc bia kia đột ngột chuyển hướng 2h!
Phía Huyền Thiên Băng cũng không quá khó khăn, cô nhanh chóng nắm bắt sự thay đổi chuyển động của tấm bia kia theo sự tính toán ban nãy của cô thì cô đã hoàn toàn bắn thẳng vào hồng tâm ngay khi viên đạn của Hàn Tử Mặc bắn ra.
“ Vòng 1 kết thúc. Kết quả: Hòa. ” Hệ thống báo cáo ngay sau khi đã phân tích ra vòng đấu xảy ra trong chốc lát kia.
“ Trò này.. Tốn chất xám quá! ” Huyền Thiên Băng chán nản nói, chỉ là bắn súng thôi mà.. Có cần vừa tiêu hao calo vừa tiêu tốn IQ không? Gì mà vừa chạy đến đứt hơi vừa suy nghĩ đến rối não vậy chứ..
Hàn Tử Mặc nãy giờ vẫn chăm chú quan sát Huyền Thiên Băng không rời mắt. Huyền Thiên Băng ngay lập tức nhận thấy ánh mắt của Hàn Tử Mặc, cô trừng mắt nói: “ Nhìn cái gì, nhìn nữa tôi móc mắt anh! ” Cô chưa từng thấy tên nào vô duyên như này luôn, cứ nhìn chằm chằm vào người ta là như nào? Tên này có bản lĩnh thì có bản lĩnh thật nhưng đáng ghét quá khiến Huyền Thiên Băng chẳng thể nào ưa được.
“ Mắt là của tôi, Ám Chủ đây quản nổi à? Hay là Ám Chủ đây muốn quản tôi? Thật ra tôi cũng không ngại để ngài quản đâu. ” Hàn Tử Mặc vô sỉ nói.
“ Mặt dày. ” Huyền Thiên Băng chán ghét nói, đàn ông thời nay ai cũng mặt dày như vậy à?
“ 7 giây quan sát. ” Tiếng hệ thống lại một lần nữa vang lên.
“ Lại phải tiêu hao trí óc nữa rồi.. ” Huyền Thiên Băng than thở nhưng đã đồng ý thì phải thi cho ra trò. Cứ thế Huyền Thiên Băng lại vắt hết chất xám ra mà thi thố, mắt hoạt động còn nhanh hơn não.. Cô liên tục quan sát những tấm bia điện tử, khi nãy là 5 tấm bây giờ là 3 tấm. Thiết nghĩ vòng hai chẳng thể dễ hơn vòng 1 được thì sự thật liền chứng minh tất cả, nếu khi máy những tấm bia vừa tiến vừa lùi vừa chuyển động trái phải thì bây giờ nó đã bay lên không trung luôn rồi. Vốn Huyền Thiên Băng đang đau đầu thì cô bước tới dựa vào tường thì cảm thấy chất liệu xây nên bức tường này có chút kì lạ.. cô thử sờ vào. Vậy mà lại là Olypisit Meton [ Vật liệu có thể dội ngược đạn khiến nó có thể bay với vận tốc âm thanh 350 m/s, do một số tổ chức hợp lại phát minh ra. ] Vốn đã từng nghe đến loại vật liệu này nhưng đến nay mới có cơ hội nhìn thử, chế tác không tồi. Nếu thật sự là loại vật liệu này thì cho dù nó bay trên không trung cũng dễ chơi rồi.
??????????
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.