“ Yên tâm, có bà ở đây bà sẽ không để Tiểu Mặc bắt nạt cháu đâu. ” Bà nội Hàn vỗ vỗ lên bàn tay cô.
* Phụt ... haha.. * Tiểu Mặc sao? Khụ... Không mắc cười.. không mắc cười.. Nhịn!
“ Bà nội, bà không thể bao che tội nhân như thế được. Bà nhìn tay cô ấy xem! ” Hàn Tử Mặc nghiêm giọng nói.
“ Ta không cần biết! Đứa trẻ nhỏ này ta nhất quyết bảo vệ rồi, không cho con bắt nạt cháu dâu ta! ” Bà nội Hàn chống tay lên nói.
“ Thế thì bà cũng bảo vệ sai người rồi.. Ở đây toàn là cháu bị cô ấy bắt nạt thôi.. ” Hàn Tử Mặc uất ức nói..
“ Vậy là đúng rồi! Cháu ngoan.. Bắt nạt thằng nhóc đó nhiều vào! Bà ủng hộ cháu. ”
“ Hơ... Vâng. ” Huyền Thiên Băng cảm thấy rất ngơ ngác.. Người họ Hàn không có ai là bình thường..
“ Vậy thì bà cũng phải để con bôi thuốc cho cô ấy chứ? ” Hàn Tử Mặc chịu thua nói, thật không biết ai mới là cháu của nội nữa.
“ Được được, cháu ngoan mau đưa tay cho Tiểu Mặc đi. Để nó bôi thuốc cho con để lại sẹo là không hay đâu. ”
“ … ” Huyền Thiên Băng chỉ biết nghe theo chứ còn có thể làm gì khác nữa?
Bước lại gần hắn, Huyền Thiên Băng đưa tay ra cho hắn muốn bôi thuốc hay làm gì kệ hắn. Mỗi lần sứt một ít thuốc vào là Huyền Thiên Băng cảm thấy một đợt lạnh sống lưng..
[…] 30 phút sau.
Hàn Tử Mặc liếc mắt ra lệnh ngầm cho Killian.
Vừa nhìn thấy ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-toi-la-em/1732156/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.