Chương trước
Chương sau
“ Dám đụng người đàn ông của tôi sao? Chê bản thân sống quá lâu à? ”
“ Người đàn ông của em? ” Quỷ Y trầm giọng hỏi.
“ Không có gì. Anh có mang súng F- A1096 không? ” Huyền Thiên Băng hỏi.
“ Không. ”
“ Không được nói dối, ai có thể không mang chứ anh sẽ mang. ”
“ .. Đi lấy. ”
F- A1096 là loại súng độc quyền của Dạ Thiên Đế Quốc nó chính là một khẩu đại bác cầm tay nhưng hỏa lực mạnh hơn đại bác thông thường rất nhiều, cho dù là thứ cứng nhất cũng sẽ bị nó phá tan nát.
Tối đó, tổng bộ của bang Hách Sơn toàn bộ đều bị tổn thất nặng nề về tài nguyên vật chất hơn nữa không chỉ tổn thất về của cãi mà còn về người nữa. Thử hỏi bị dính độc của Quỷ Y thì mấy ai có thể sống sót chứ?
Huyền Thiên Băng mặc dù đã phá banh tổng bộ của Hách Sơn nhưng cô vẫn cảm thấy chưa vừa ý thế là cô cùng Quỷ Y đã đi khắp nơi trên thế giới để tiện tay xóa sổ cái bang phái này luôn.
Mãi đến tận sáng thì Huyền Thiên Băng, Quỷ Y đã hoàn toàn tiêu trừ tất cả chi nhánh tổ chức hay tổng bộ chính của Hách Sơn. Vừa xong việc cô đã tìm đến nơi xảy ra vụ tấn công kia để tìm kiếm Hàn Tử Mặc, Quỷ Y cũng đi theo.
Tìm đến tận trưa thì Huyền Thiên Băng vẫn chưa thấy ai nhưng cô đã phát hiện ra một đám người. Được chia làm hai phe và cô đột nhiên nhận ra cái người khi trước do Hàn Tử Mặc phái đến để bắt cô. Vậy bọn chúng là người của Hàn Tử Mặc? Thế thì Huyền Thiên Băng không thể trơ mắt nhìn người của hắn chết được.
“ Quỷ Y, em lại muốn độc chết người rồi. ” Huyền Thiên Băng quay sang nói với Quỷ Y.
“ Một đêm, em đã độc chết bao nhiêu người rồi? Không chán sao? Nói đi, muốn giết ai? ” Quỷ Y nói.
“ Nhìn thấy không? Đám người ở đằng kia, chúng ta sẽ lại đó và em muốn họ chết trong vòng 5 giây. ” Huyền Thiên Băng hào hứng nói, giết người cũng là một thú vui.
“ Được. ” Trả lời ngắn gọn xúc tích.
Nghe được câu trả lời của Quỷ Y, Huyền Thiên Băng liền bước tới. Đám người của bang Hách Sơn này còn rất nhiều nha? Họ vậy mà dám truy lùng Hàn Tử Mặc suốt đêm sao? Chậc, đáng chết 100 lần.
“ Ở đây thật là đông vui nha? Sao thế? Mở hội à? ” Huyền Thiên Băng bước tới đứng trước đám thuộc hạ.
“ Đây là ai vậy? ” Đám thuộc hạ của Hàn Tử Mặc hỏi.
“ Im đi, đây là vợ lão đại, gọi chị dâu! ” Quang Vũ nói. Còn một vị nữa là Hắc Ninh thủ lĩnh do chính tay Hàn Tử Mặc đào tạo, vốn Hắc Ninh biết Huyền Thiên Băng là nhờ có Quang Vũ, Quang Vũ đã kể rằng chị dâu này là người không thể đụng.
“ Cô là đứa nào? ” Bọn người của Hách Sơn nói.
“ Tôi hả.. Hmm Tôi là ai không quan trọng nha, chỉ là các người có di chúc gì không mau để lại đi nha, chỉ còn 5 giây nữa thôi là các người R.I.P rồi đấy nên trân trọng thời gian còn sống đi. ”
“ Haha bọn bây xem nó nói gì kìa. ” Đám Hách Sơn giễu cợt cô.
“ 5 ”
“ 4 ”
“ Im đi con điên. ” bọn họ định nổ súng bắn cô, lúc này Killian đang núp ở bụi cây liền không khỏi tức giận nhưng bị Hàn Tử Mặc ngăn lại.
“ Tử Mặc cậu làm gì vậy? Để chị dâu ở ngoài như thế à? ”
“ Im lặng. ” Hàn Tử Mặc ra lệnh khiến Killian dù bất mãn nhưng cũng chỉ câm nín.
“ 3 ” “ 2 ” “ 1 ” Huyền Thiên Băng vừa đếm ‘ 1 ’ thì bọn chúng đều lăn ra thất khiếu mà chết.
“ Cái ... Cái gì? ” Tất cả thuộc hạ của Hàn Tử Mặc đều bất ngờ không biết chuyện gì đã xảy ra. Nhưng trái lại Killian lại rất rõ!
“ Độc, đó chính là độc. Cách giết người vô hình này chỉ có duy nhất một người trên thế giới này làm được và biệt danh của người đó là Độc Vương - Quỷ Y. Vậy người sau lưng chị dâu chính là Quỷ Y! Chính là đại thần của tôi! ” Killian không kiềm chế được nên giọng có chút lớn.
“ Ai? ” Quỷ Y phát giác có tiếng nói liền định quăng vài viên độc ra thì bị Huyền Thiên Băng cản lại.
“ Hàn Tử Mặc, xem kịch đủ chưa? Có thể ra rồi chứ? ” Huyền Thiên Băng nói.
“ Băng, anh bị thương rồi huhu. ” Hàn Tử Mặc cuối cùng cũng bước ra, hắn nhõng nhẽo với cô. Mặc dù trên người có không ít vết thương nhưng chung quy với hắn cũng chỉ là vết thương nhỏ không đáng lo vậy mà lại đi làm nũng!
“ Bị thương rồi, để em băng bó giúp anh. ” Huyền Thiên Băng định bước lại chỗ Hàn Tử Mặc thì đột nhiên Quỷ Y phun ra một ngụm máu đen.
* khụ.. khụ. *
“ Quỷ Y! Anh không sao chứ? ” Huyền Thiên Băng ngay lập tức lại đỡ Quỷ Y.
“ Băng.. Anh cũng bị thương.. ” Hàn Tử Mặc không vui nói, tại sao cô lại quan tâm tên đó hơn anh chứ?
“ Mặc, vết thương của anh không nghiêm trọng, để Killian xử lí là được. Em có việc muốn nói với Quỷ Y. ” Huyền Thiên Băng nhìn Hàn Tử Mặc nói.
“ Không cho em đi! Hắn thì quan trọng hơn anh sao? Rốt cuộc em coi anh là cái gì chứ? ” Hàn Tử Mặc tức giận quát.
“ Hàn Tử Mặc anh thôi đi có được không? Vết thương của anh vốn dĩ không hề nặng. ”
“ Anh mặc kệ! Em phải băng bó cho anh! Nếu không phải em anh thà để vậy cho nhiễm trùng luôn! ”
??????????
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.