Huyền Thiên Băng lẫn David cuối cùng cũng về tới biệt thự. Huyền Thiên Băng mệt mỏi bước vào còn riêng David thì cực khỏe luôn cứ như là cái người chạy tới chạy lui nói cực nhiều lúc chiều không phải là David í, đúng là cái đồ không biết mệt!
David thấy chị mình mệt thì liền hỏi: “Jessica chị có đói không ? ”
“Không! Chị không đói chị đang rất mỏi chân! ” Huyền Thiên Băng uể oải trả lời.
“Vậy chị có muốn ăn gì không? ” David vẫn muốn kiếm cái gì đó để nói nên thuận miệng hỏi.
“Chị nói không! Chị rất mệt.. Á... Em làm cái gì thế?” Huyền Thiên Băng bất ngờ khi bị David bế lên.
“Chị.. nói mỏi chân nên.. nên em muốn bế chị để chị không mỏi nữa.. nhưng nếu làm chị giận thì em chin nhỗi.. ” David sợ cô giận vì hành động này nên liền đổi giọng ra vẻ làm nũng.
“Đừng đừng chị không giận, không giận, không dám giận em đâu! Bảo bảo của chị là đáng yêu nhất chị làm sao giận em được a! ” Huyền Thiên Băng từ nhỏ đến lớn sợ nhất là độ dễ thương của đứa em trai này chỉ cần làm nũng một chút là cô không đỡ nổi.Thật là không có tiền đồ mà!
“Hì, vẫn là chị thương em nhất, chị thật sự không đói à? Em rất muốn nấu cho chị ăn đấy! ” David trong lòng cười thầm, quả nhiên từ nhỏ giờ chiêu này là hữu dụng nhất a!
“Chị muốn về phòng nghỉ” Huyền Thiên Băng bây giờ rất mệt và muốn nằm trên chiếc giường mềm mại chứ không muốn ngồi trên chiếc ghế cứng nhắc.
“Vâng..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-toi-la-em/1732118/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.