Huyền Thiên Băng suy nghĩ, sau liền quay qua bọn áo đen nên không kịp nghe câu tiếp theo.
“ Huyền Thiên Băng, em lại dám quên tôi? ” Hàn Tử Mặc nghiến răng nghiến lợi nói.
“ Này! Cút ra cho tôi đi! Nếu không đừng trách tại sao các người.. Lại chết! ” Huyền Thiên Băng bước đi hiên ngang với khí thế bức người cộng thêm ánh mắt xa xăm kia.. rất đẹp, cũng rất đáng sợ.
Những vệ sĩ nhìn vào đôi mắt ấy như muốn ăn tươi nuốt sống họ vậy.. Thật đáng sợ.. Đó là đôi mắt rất đẹp..cũng rất ghê tợn. Tựa như một vẻ đẹp không thể bị xâm phạm, nó rất đẹp nhưng khi bạn nhìn vào nó bạn sẽ hối hận! Một cô gái năm 2 sao lại có đôi mắt như vậy? Không thể nào .. Chắc họ nhìn nhầm.. Hơn thế nữa ngữ điệu lúc nãy của cô.. Chỉ đơn giản vài ba chữ tại sao lại khiến họ cảm thấy cái lạnh thấu xương ... Như một con rắn độc đang cố đầu độc con mồi? .. Chẳng lẽ họ cũng nghe nhầm ? Không, không thể nào! Quả nhiên là người lão đại chọn! Rất có khí chất làm thiếu phu nhân của họ. Không bánh bèo! Không son phấn! Lại mạnh mẽ! Sỡ hữu đôi mắt cùng giọng nói giá lạnh khiến tử thần cũng phải rung rẩy.. Cô gái này! Quá thích hợp cho vị trí này! Họ thật sự phục cô! Cô đã cho họ thấy thế nào là đe dọa.. Thủ lĩnh của họ không bao giờ đe dọa thuộc hạ! Vì.. Những người trái ý ngài ! Đã chết! còn cô chỉ đe dọa mà đã Cho họ thấy cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-toi-la-em/162861/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.